Dịch giả: Hoangtruc
oOo
Ngô Đại Dụng căn bản không nghe thấy giọng nói đột nhiên xuất hiện này.
Trần Cảnh không lo lắng người này sẽ đột nhiên xông vào bên trong Ngô phủ. Từ khi Tử Vi đại đế phân phong thập đại thần tướng, điện Thừa Thiên Hiệu Pháp tuy rằng không phân chia nhưng pháp luật quy thúc mỗi một Thành Hoàng và thần linh tọa hạ càng thêm nghiêm mật.
Trong cung Tử Vi đại đế có “Tử Vi kỳ chư thần thư”, cung Thanh Hoa có “Thanh Hoa Luân Hồi luật”, phủ Thần Tiêu Ngọc Thanh có “Thần Tiêu Ngọc Thanh quy”. Ngoại trừ ba điện này, nghiêm mật bậc nhất chính là “Thừa Thiên Hiệu Pháp điều luật”, còn được gọi tắt là “Thiên điều”. Trong đó có một điều ghi rõ: “Thần, không thỉnh không được vào nhà người.”
Cho nên, Trần Cảnh không đi ra, ông ta cũng sẽ không tiến vào.
Ngô Đại Dụng cầu xin Trần Cảnh cứu phụ thân ông ta, Trần Cảnh bèn nói mình cũng không thể cứu được. Ngô Đại Dụng không biết làm thế nào, chỉ quỳ mãi ở đó, lúc sau một nhà ông ta đều quỳ cả. Cuối cùng Trần Cảnh chỉ đành nói:
- Có cơ hội sẽ cứu phụ thân ngài.
Ngô Đại Dụng lập tức mừng rỡ, nói sẽ vì Trần Cảnh mà lập bài vị trường sinh. Trần Cảnh không nói gì, chỉ để lại vài câu khiến ông ta bớt sầu muộn rồi đi ra ngoài.
Ngô Đại Dụng một mạch đưa tiễn Trần Cảnh ra khỏi phủ. Tuy rẳng ngoài cửa phủ không phải là đường lớn ở thành Lâm Giang, thế nhưng vẫn có người đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-dinh/2189405/quyen-3-chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.