Dịch giả: †Ares†
Trần Cảnh và Thạch Nham nói chuyện tưởng như vang dội sục sôi, nhưng thực tế chỉ có hai người họ nghe được. Mà Thành Hoàng thành Lâm Giang này cũng chỉ ở câu sau cùng do Thạch Nham nói ra mới cảm ứng được khí sát phạt đến tận trời trên Tụ Tiên lâu.
Vị Thành Hoàng thành Lâm Giang này tên là Lâm Giang Tiên, thuộc điện Thừa Thiên Hiệu Pháp. Mặc dù gã được xưng là Lâm Giang "Tiên", nhưng lại là một nam giới. Sở dĩ gã xưng là Lâm Giang Tiên, là vì gã thích ý vị của từ "tiên", lại nắm giữ thành Lâm Giang, nên chọn cho mình cái danh là Lâm Giang Tiên.
Bộ dáng của gã là một người cao lớn, lại một thân áo trắng bay bay, đi qua quảng trường náo nhiệt cũng rất có ý vị mờ ảo không dính chút khói lửa trần thế của tiên. Nhưng giọng của gã lại phá hủy ý cảnh này, làm cho người ta cảm thấy gã giống như một nông dân ở nông thôn, sau khi có tiền thì cố gắng học theo cuộc sống của người giàu trong thành.
Rất nhiều thứ là từ bên trong mà phát ra ngoài, có là có, không có chính là không có. Bất kể là khí chất phú quý hay tiên ý tiêu dao thì dựa vào lời nói ăn mặc bên ngoài cũng có thể mô phỏng theo, thậm chí còn rất giống. Nhưng dù sao cũng chỉ "giống", mà không phải "là". Có điều "giống" cũng cần có thời gian tích lũy, từ từ tạo nên một "chính mình" như mong đợi, chậm rãi thay đổi theo hướng mình thích mới càng mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-dinh/2189391/quyen-3-chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.