Dịch giả: Mink
Biên: Hoangtruc
Nguyên Chân như đang than thở, khuôn mặt thể hiện rõ sự tiếc nuối. Ông ta vừa nói xong, Phiên Thiên Ấn trên tay lập tức hóa thành một vầng ánh sáng màu xanh chói mắt, rồi biến mất. Bầu trời đột ngột tối sầm, một quả ấn lớn như núi xuất hiện. Nguyên Chân chẳng biết đã biết mất từ lúc nào rồi, chỉ còn một đại ấn khổng lồ đang đè xuống một tượng đá hình người đứng ở trên mặt đất.
Tiếng trống trận và kèn lệnh đang sục sôi, hùng tráng từ phía trên đầu tường thành Tần Quảng truyền đến giống như tâm tình của Trần Cảnh lúc này. Cái đầu tượng đá của hắn ngẩng lên lúc Phiên Thiên ấn xuất hiện trên bầu trời, đôi mắt tượng đá vô hồn như có ánh nước vận chuyển. Hắn như không chỉ đang nhìn Phiên Thiên ấn trên bầu trời, mà còn như là từ dương gian nhìn lên tòa Thiên cung trên chín tầng trời.
Thời gian trôi qua thật nhanh. Mới đây thôi hắn vẫn chỉ là một hậu bối tân nhân, bây giờ đã trở thành đối tượng để kẻ khác khiêu chiến.
Tại bảy mươi năm trước, hắn quá chói mắt, huy hoàng là vậy. Hắn đã trấn áp tất cả những kẻ tu hành mạnh nhất trong thiên hạ, bất kể Tiên Thần Yêu Ma, hay Vu Phật Đạo Linh ngay cả khi bọn họ còn chưa kịp nói một lời ở Lăng Tiêu bảo điện.
Hắn chỉ mới vừa nhắm mắt, đến khi mở mắt thì bảy mươi năm đã trôi qua. Thiên địa đã thay đổi.
Hắn nhìn lên Phiên Thiên ấn như trời sập ép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-dinh/2189371/quyen-3-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.