Dịch giả: †Ares†
oOo
- Thái tử nói, nếu ngài không biết, vậy giờ coi như biết rồi.
Tùng Thanh nói.
- Giờ ta biết rồi.
Trần Cảnh nói.
Tùng Thanh tiếp tục nói:
- Thái tử nói, năm đó, khi Diệp tiên tử mượn Thiên Yêu Hóa Hình Thiên từng nói, nếu như đòi lại, tất sẽ làm theo.
Trần Cảnh trầm mặc một hồi, nói:
- Sư tỷ ta trọng thương bất tỉnh. Chờ sư tỷ tỉnh lại nói sau.
- Ngài và Diệp tiên tử tình cảm sâu đậm, hiện giờ Diệp tiên tử hôn mê bất tỉnh, sao ngài không thay mặt Diệp tiên tử quyết định.
Tùng Thanh không bỏ đề tài.
Trần Cảnh ngồi đó, nghe xong lời này thì ngẩng đầu lên nhìn Tùng Thanh. Tùng Thanh đối mắt với hắn trong chốc lát, cúi đầu, nhưng cũng không lui ra ngoài. Trần Cảnh nói:
- Từng có rất nhiều yêu linh đến rồi đi từ Tú Xuân loan, nhưng duy chỉ có ngươi là miệng lưỡi lợi hại nhất, ứng biến nhanh nhất, cũng giỏi nhìn sắc mặt người ta nhất.
Tùng Thanh nghe thế vội ngẩng đầu, mặt có vẻ xấu hổ, nói:
- Hà Bá gia, nếu tiểu yêu đã tới rồi, thì cũng phải nói cho hết lời, ngài thấy có đúng không? Dù sao ta cũng là Yêu tộc.
Ánh mắt của Trần Cảnh hơi biến hóa, không còn sắc bén như ban nãy, nói:
- Ngươi là yêu, ta là người. Chúng ta tuy có quan hệ cá nhân, nhưng vẫn không thay đổi được lập trường. Ngươi đi đi, nói cho Thái Tử biết, hết thảy chờ sư tỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-dinh/2189327/quyen-3-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.