Dịch giả: Mink
oOo
Trần Cảnh nghe thấy nhưng sắc mặt của hắn vẫn không thay đổi, trong lòng lại cảm khái: "Ta biết nàng đã rất nhiều năm, nhưng không thể ngờ được rằng nàng lại uy phong đến thế."
Bặc Phu Tử nhìn thấy Trần Cảnh trầm tư, hỏi:
- Lẽ nào Tần thành quen biết lão tổ?
Trần Cảnh cười, lắc đầu, nói:
- Lão tổ có thể dựa vào thực lực của chính mình tụ tập mười bảy vây cánh quỷ vương. Đây là thủ đoạn của quỷ đế. Một Thành Hoàng nho nhỏ như ta sao có thể quen biết.
Bặc Phu Tử nghi ngờ nhìn Trần Cảnh. Hắn lại xem như phát hiện ra.
Lão trở về chỗ của mình trong quân doanh. Đến tận bây giờ, lão mới cùng Trần Cảnh tách nhau ra. Khi vào trong quân doanh, lão thở dài khiến phu nhân ở bên cạnh phải hỏi:
- Sao tướng công lại thở dài?
- Ta đang suy nghĩ rốt cuộc thì hắn là ai?
Bặc Phu Tử đáp.
Ngay lập tức phu nhân kia liền biết được Bặc Phu Tử đang nói đến ai. Bà nhìn thấy lão đang cau mày suy nghĩ, đành hỏi tiếp:
- Lúc ấy tướng công ra hết sức nhiệt tình mời hắn lên xe, lẽ nào không nghĩ đến chuyện này?
- Lúc đó, ta thấy trên người hắn có thần quang thanh khiết, nghĩ rằng hắn nhất định không phải một vị thần bình thường. Hắn lại cũng đến từ dương thế, cho nên ta mới ra sức mời hắn lên xe. Tại âm thế, nếu chúng ta gặp nguy hiểm còn có thể giúp đỡ lẫn nhau.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-dinh/2189286/quyen-2-chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.