Dịch giả: Mink
oOo
Mưa to tầm tã, tiếng gió gào thét trong màn đêm u tối. Cơn gió mạnh thổi bay những hạt mưa to đập vào thành cửa sổ. Gió giật như muốn cuốn đi tất cả, hủy diệt mọi thứ trên đường đi.
Quán chủ Bạch Vân quan đứng ở dưới mái hiên, nhìn lên bầu trời mây đen mù mịt. Đệ tử Tĩnh Đốc của lão đứng ở bên cạnh, nhìn từng luồng sấm sét đang đánh xuống phía dưới. Ánh sét phản chiếu trong ánh mắt của y sắc bén như kiếm, còn âm thanh như trống đánh bên tai.
- Hóa ra là hắn tới đây, thảo nào.
Quan chủ Bạch Vân nhíu mày, nói.
Tĩnh Đốc vội vàng hỏi:
- Sư phụ, người đang nói đến ai vậy?
Tuy rằng cảnh giới của y không đủ để nhìn rõ một số thứ, nhưng dù sao y cũng là người tu hành, lại là đệ tử thân truyền của quán chủ Bạch Vân quan nên chắc chắn sẽ hiểu được thời tiết thay đổi như bây giờ là việc bất thường.
- Trên đời này chỉ có một loại người hiện ra chân thân cũng đủ khiến phong vân biến sắc.
Quan chủ Bạch Vân nói.
Tĩnh Đốc suy nghĩ một lúc, không chắc chắn lắm nên đành hỏi:
- Là người thế nào vậy sư phụ, là ở phía trên cả Tiên đạo sao?
Quan chủ Bạch Vân thở dài, đáp:
- Tiên đạo chú trọng vào việc tự tại thanh tĩnh, không để ý việc trần thế thì làm sao có thể chỉ hiện chân thân mà dẫn phát thiên uy. Những người tu hành khác cũng vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-dinh/2189275/quyen-2-chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.