Dịch giả: Hoangtruc
oOo
- Hà Bá gia, Thần cô ở núi Côn Lôn có khỏe không?
Thật ra, Hồng đại hiệp đã định hỏi là Diệp Thanh Tuyết còn sống hay không, nhưng lại không dám mở lời.
- Sư tỷ ta đã không còn ở Côn Lôn nữa.
Trần Cảnh ngẩng đầu nhìn lên núi Côn Lôn. Hiện tại vẻ ngoài của hắn đã giống người thật tới năm sáu phần. Chẳng qua, bây giờ thân thể hắn lại cao to hơn trước kia rất nhiều.
- Không có ở Côn Lôn rồi? Vậy… vậy là đã đi đâu rồi?
Hồng đại hiệp không hiểu được, lớn tiếng hỏi tiếp:
- Chẳng lẽ Thần cô đã ra đi? Thần cô là người lợi hại nhất, con biết Thần cô sẽ không có chuyện gì đâu.
Tiếng nói của Hồng đại hiệp theo gió sông truyền đi rất xa. Lúc này đã không còn nhìn thấy mặt trời, bầu trời đầy mây, mưa phùn nhè nhẹ tung bay trong gió.
Xa xa, có một ông lão hai tay nắm theo theo hai đứa nhỏ đi về phía miếu Hà Bá. Bên trái là đứa bé trai, bên phải là bé gái.
Trong gió vọng đến tiếng của đứa bé gái:
- Gia gia, vậy sau đó Hà Bá gia có giết được con rắn yêu kia không?
Gia gia của cô bé không trả lời, đứa bé trai bên kia đã cất tiếng:
- Chắc chắn là giết được, bằng không cũng đã không có miếu Hà Bá rồi.
- Ha ha, đúng vậy đấy. Tiểu Đồ nói đúng, lần đó Hà Bá gia đã chiến thắng.
Gia gia của hai đứa bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-dinh/2189224/quyen-2-chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.