Dịch giả: †Ares†
oOo
Trần Cảnh nghe Diệp Thanh Tuyết nói chúc mừng, nhưng trong lòng lại không hề có cảm giác thoải mái nên có. Đối với hắn, có thể thoát khỏi lời nguyền Ác Mộng Vong Hồn hẳn còn đáng cao hứng hơn cả việc thoát khỏi giếng Tù Long, nhưng hắn lại cảm thấy trong lòng là lạ.
- Xem ra lời nguyền kia ảnh hưởng rất sâu với đệ. Cũng đúng, nếu không phải ác mộng kia thật sự hiện hình, thì Khu Ma Lôi chú ta bày ra trong cơ thể đệ đã không thể xuất hiện.
Diệp Thanh Tuyết nhìn Trần Cảnh, thản nhiên nói, không hề lộ ra một chút lo lắng vì thân đang ở hiểm địa.
Trần Cảnh nghe thế thì kinh ngạc, rồi lập tức hiểu được, hóa ra sư tỷ đã bố trí một đạo lôi chú trong cơ thể hắn. Lôi chú này lại chỉ có thể đánh chết ác mộng khi ác mộng chân chính hiện hình, muốn để hắn triệt để trầm luân.
Tiếng sét đinh tai nhức óc kia như vẫn còn quanh quẩn bên tai hắn, hiện tại hồi tưởng lại, hắn mới phát giác được, quả thật là âm thanh đó bao hàm cả ý cảnh trừ tà trừ ma ở bên trong. Cũng may tại lúc mấu chốt, Trần Cảnh tỉnh lại, hơn nữa cũng quyết đoán ngăn cản U U bỏ chạy.
- Sư tỷ, tỷ nói xem, một trận gió nhẹ thổi qua và một trận gió bão thổi qua, với mặt đất thì có khác gì nhau chứ?
Trần Cảnh đột nhiên hỏi.
- Bất kể là gió bão hay gió nhẹ, thì mặt đất đều có biến đổi. Chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-dinh/2189214/quyen-2-chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.