Dịch giả: Hoangtruc
oOo
Trong động phủ của một ngọn núi đá phủ một tầng khói xanh mờ ảo, có một người đang nhắm mắt tĩnh tọa.
Vách tường đá trong động phủ có những đường nguệch ngoạc như tuân theo đại đạo nào đó, có những nét như tranh vẽ, đủ loại đủ kiểu, lại có những nét như núi sông mây mù, lại như bức tranh hoa điểu cá trùng (tranh hoa cỏ, chim chóc, cá tôm, côn trùng). Trên đó cũng có vài mặt chữ, có điều đại Nho thế gian không thể đọc được. Mỗi ý tứ kiểu chữ của từng từ không hề giống nhau, có mờ ảo, có thần bí, có thô nặng như núi, cũng có thanh mảnh như nước hồ, lại có chất phác tầm thường, cũng không rõ là nhiều hay ít chữ nữa.
Người đang ngồi nơi sâu nhất trong động có tướng mạo còn trẻ, mày như kiếm, mắt nhắm lại, viền môi khẽ nhếch. Tóc được búi gọn sau đầu thành một búi tóc đơn giản. Trên người mặc một bộ pháp bào mang màu xanh da trời làm chủ đạo, nhìn qua có chút rộng rãi, che khuất cả bệ đá người đó đang ngồi lên. Cổ áo pháp bào dựng thẳng, có đường viền phù văn kim tuyến, có điều một ống tay áo bên kia của người đó lại mang màu vàng kim. Trong ánh vàng kim đó còn có những đường vân huyền bí mơ hồ, nhìn qua vô cùng thần bí.
Trời đất bên ngoài động phủ là một màu đen kịt, không có một tia sáng, nhìn lên không thấy trời, nhìn xuống không rõ đất.
Người này chính là Trần Cảnh. Hiện tại hắn cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-dinh/2189202/quyen-2-chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.