Dịch giả: Hoangtruc
oOo
- Cứu ta, Hà Bá gia cứu ta!
Trần Cảnh nghe thấy giọng nói suy yếu của Tiểu Bạch Long dưới giếng, cảm nhận khí tức sinh mệnh của nàng như ánh nến trước gió, tùy thời bị thổi tắt.
- Được, ta sẽ đến cứu ngươi.
Thế nhưng hắn lại không biết phải cứu thế nào. Giếng này vừa thần bí lại vô cùng bình thường. Thần bí là vì bia thần Ti Vũ vừa rồi là từ dưới giếng này xuất hiện, còn bình thường là vì Trần Cảnh quả thật không cảm nhận được điểm thần kỳ nào ở giếng này. Đây hệt như một miệng giếng bình thường trên nhân gian cõi phàm, điều này khiến cho hắn không cách nào hiểu nổi. Theo lý mà nói, nước biển cũng không thể nào đi vào giếng được, nhưng miệng giếng vẫn sóng sánh gợn nước.
- Cứu ta, cứu ta. Ta không muốn chết!
Trần Cảnh nhớ lại lúc mới gặp Tiểu Bạch Long. Năm đó nhìn thấy bộ dạng ngây thơ, hoạt bát đáng yêu của nàng, hắn còn nghĩ rằng nếu cả đời này mình có một cuộc sống đơn thuần mà đầy vui vẻ như nàng thì thật là tốt.
Nếu như bất cứ chuyện gì, hoặc bất cứ kẻ nào ở chốn nhân gian đều chỉ cần dùng từ tốt và xấu để phán xét thì quả thoải mái vô cùng. Làm chuyện tốt, thì hắn là người tốt. Còn làm chuyện xấu, thì đó là người xấu. Đây là cảm giác mà Trần Cảnh luôn hướng tới khi làm bất cứ chuyện gì.
Không cần phải hao tâm tổn trí đứng về phía lập trường người khác để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-dinh/2189184/quyen-2-chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.