Dịch giả: Hoangtruc
oOo
Bức họa lơ lửng trên không trung.
Mọi người ngẩng đầu nhìn, thầm giật mình. Bọn họ không rõ đã có chuyện gì phát sinh, chỉ hiểu đang có gì đó biến hóa. Bởi vì Quốc sư đã phi thân lao lên, tay phủ lấy một đoàn sáng đen định chộp tới bức họa. Lão muốn cuộn cất bức họa lại, hoặc có thể xé bỏ đi.
Ánh mắt Quốc vương đầy mong chờ nhìn lên.
Trong mắt Mộc Chân có nghi hoặc và cả kinh ngạc.
Trong mắt Quốc sư lại là khiếp sợ.
Ánh mắt Lý Anh Ninh càng thêm sáng ngời, lộ đầy vẻ tự tin.
Đột nhiên hắn há mồm hô lớn:
- Thần sông Kinh Hà, châu Cửu Hoa hàng lâm Tàng Hải quốc…
Trong tiếng hô cao vút đầy kích động của hắn, ánh hào quang trong bức tranh nhanh chóng nhạt dần rồi biến mất. Một người từ trong hào quang hiện thân đi ra.
Pháp bào lam nhạt, gương mặt tuấn tú, đôi mắt như thể nhìn thấu lòng người.
- Tà vật loạn thần, dám hàng lâm Tàng Hải quốc.
Quốc sư quát to. Đột nhiên hai mắt lão ánh lên vẻ hung tợn, chống lại ánh nhìn của Trần Cảnh vừa mới hàng lâm xuống kia.
Trần Cảnh không lên tiếng, ánh mắt không chút dao động. Hắn há mồm, một con bướm mờ ảo từ bên trong bay ra, sát khí nổi bên bốn phía. Một nửa bên cánh của con bướm có màu vàng, trong ánh vàng lại trộn lẫn sắc đen, đường vân cánh màu lam. Ba mảnh cánh còn lại của con bướm là màu lam nhạt. Quanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-dinh/2189129/quyen-2-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.