Dịch giả: Hoangtruc
oOo
Hắn cẩn thận nếm trải, buông bỏ thủ vững của bản tâm, dung nạp lấy tội nghiệt của mình. Sau khi giọng nói của lão kiếm khách vang lên, lòng hắn tựa như có dòng nước xiết cuốn theo cả đất cát đi. Con sóng nước đạo ấn trong suốt trong lòng hắn vỡ nát lại nháy mắt ngưng tụ lại. Chỉ là lúc này nó không còn trong suốt nữa, mà đã vẩn đục, như thể một con sóng ngưng kết từ bùn đất dơ bẩn trộn lẫn với nhau, rất phù hợp với tên gọi trọc lãng ấn ký (Ấn ký con sóng đục).
Trọc lãng ấn ký này không ngừng biến hóa, không ngừng xoay tròn, chìm nổi, sáng tối bất định, mà vẩn đục lại không ngừng cuồn cuộn bên trong.
Lúc Trần Cảnh từ bỏ việc chống cự, thử dung nạp, hắn cũng thầm nghĩ tới giọng nói của lão kiếm khách. Tới bây giờ hắn mới thật sự nhận ra, lão kiếm khách vẫn luôn chỉ dẫn mình đi tới. Hắn nghĩ lại, có lẽ lão kiếm khách đã tạo một sự dẫn dắt trong ý thức mình, khi bị xúc động có thể nhớ lại một vài thứ trước kia. Chẳng qua hắn cũng hiểu được, tư tưởng hắn chưa đến bước đó, chưa lĩnh ngộ ra được thì căn bản không thể xúc động được ấn ký không rõ tồn tại ở đâu đó.
Chấp nhất có thể thành đại đạo, nhưng dung nạp lại càng mang đầy hoài bão.
Thế gian này có rất nhiều kinh nghiệm của tiền nhân và đạo lý được ghi chép trong sách vở. Cũng từng có rất nhiều người đọc qua, nhưng chỉ khi tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-dinh/2189094/quyen-2-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.