Dịch giả: Hoangtruc
oOo
Cách nơi mưa gió này hơn mười dặm có vài người đang đứng đó. Bọn họ là tu sĩ tiềm tu trong núi, trong đó có yêu, có linh, có cả đạo sĩ và thần. Tổ hợp kỳ quái đó tuy không nổi tiếng khắp thế gian, thế nhưng cũng thuộc về một phe không ai dám khinh thường trong địa giới Đông Lăng này. Bọn họ tự xưng là Đông Lăng ngũ thánh. Tất nhiên không phải là những thánh giả tồn tại trong truyền thuyết, mà là tự phong lấy. Tuy chỉ là tự kêu tự gọi, thế nhưng có thể chiếm lấy một ngọn núi có linh khí đậm đặc nơi Đông Hải này cũng có thể thấy nhóm bọn họ có điểm đặc biệt.
Trong năm người đang đứng này, có một người đứng giữa có chút thanh tú, quần áo thư sinh bằng vải gai trắng, đầu đội mũ vải thư sinh. Mỗi bên trái phải có thêm hai người nữa.
- Đèn này thật sự là bảo bối tốt a. Nhưng sao trong các linh bảo trong thiên hạ lại không có tên đèn này chứ?
Một cô gái yêu kiều đứng bên trái thư sinh sợ hãi than.
Ả vừa nói ra, một người có vẻ ngoài cổ lão bên phải thư sinh nói:
- Trong linh bảo khắp thiên hạ, danh tiếng lớn nhất là Trảm Tiên kiếm của La Phù và Phiên Thiên ấn của Quảng Thành đạo tràng trong cửu tiên sơn. Kỳ thực những linh bảo này cũng không phân cao thấp, mỗi thứ đều có chỗ huyền bí. Chỉ là ngàn năm qua, danh tiếng những người nắm giữ linh bảo có lớn có nhỏ, cho nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-dinh/2189073/quyen-2-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.