Dịch giả: †Ares†
oOo
Trong dòng sông có không ít yêu linh nhô đầu ra nhìn, còn bắt đầu xì xào bàn tán. Trong thần miếu im lặng, cũng không thấy Trần Cảnh đi ra. Trần Cảnh mãi vẫn chưa xua tan được hình ảnh Quảng Hàn kiếm kia ra khỏi đầu óc của mình. Kiếm kia cũng không phải vật bình thường. Hắn không dám khẳng định đó có phải là bảo kiếm tiên thiên hay không, nhưng hắn lại khẳng định Mê Thiên kiếm trong tay mình dù có tăng lên mấy cấp bậc nữa, cũng chưa chắc bằng được Quảng Hàn kiếm.
Trong lúc tâm tình bình tĩnh của Trần Cảnh bị sư phụ của Nhan Lạc Nương phá vỡ, thì từ thành Bá Lăng đột nhiên có người đến miếu Hà Bá cúng tế.
Người tới là thành thủ* phía Nam thành Bá Lăng, tên Nghiêm Trọng, tự Trường Sinh. Cùng đi với ông ta còn có những nhân vật đại diện cho các thế gia danh môn ở phía Nam thành, trong đó có Cố phủ Cố Minh Ngọc. Thành Bá Lăng có không ít người học được một chút đạo pháp như Cố Minh Ngọc, nhưng bọn họ bất lực với tà khí trong thành, phần đông đều lựa chọn cách rời khỏi thành.
(Thành thủ: một chức danh, phụ trách việc bảo vệ từng khu vực trong thành, nằm dưới sự quản lý của thành chủ)
Âm tà khí trong thành Bá Lăng xuất hiện đột ngột, chỉ trong một đêm đã bao phủ toàn bộ thành. Tuy rằng thần linh quanh đây đều sớm cảm nhận được luồng âm tà khí từ dưới mặt đất bốc lên này, nhưng bọn họ đều bất lực.
Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-dinh/2188988/quyen-1-chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.