Dịch giả: Hoangtruc
oOo
Hư Linh về đến miếu trấn Quân Lĩnh thì đã thấy có rất nhiều người tụ tập trước miếu. Ngay cả trưởng trấn cũng đã tới đây, còn có cả những người bị trúng nguyền rủa đang nằm hôn mê bất tỉnh dưới đất, hiển nhiên là do người nhà bọn họ khiêng tới.
Nhìn bọn họ vây kín lấy miếu Hà Bá, Hư Linh cau mày. Nếu cứ tình hình này mà không thể cứu mấy người kia tỉnh lại, có lẽ đám người này sẽ lật miếu đập tượng cũng không chừng. Cũng may mấy người trúng nguyền rủa kia không chết, mà chỉ an tĩnh nằm mê man ở nơi đó.
Âm thanh bàn tán xôn xao, tuy chỉ là tiếng xì xào to nhỏ, nhưng thính tai nên Hư Linh vẫn nghe rõ ràng. Nàng không khỏi có chút tức giận, lại nhìn tượng Hà Bá thầm thở dài.
Trước kia chưa có chuyện gì xảy ra, người nào người nấy đều vô cùng kính trọng Hà Bá. Nhưng vừa mới xảy ra chuyện, tai họa chưa kịp diệt trừ đã có vô vàn oán nguyện vọt tới.
- Hưởng nhang đèn nguyện lực có thể làm tâm niệm tinh thuần an tĩnh. Nhưng nếu nhận lấy oán hận trách móc thì nhất định sẽ nảy sinh vô vàn cảm xúc tiêu cực. Lúc trước nói chuyện với Hà Bá gia, ta không cảm nhận được chút gì khác biệt, tâm cảnh của Hà Bá gia thật tốt.
Hư Linh nghĩ thầm.
Hư Linh trở về, những người khác không nhìn thấy, nhưng tất nhiên Trần Cảnh thấy được. Nhìn vẻ mặt của Hư Linh, hắn biết nàng đã thành công, tự nhiên cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-dinh/2188975/quyen-1-chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.