Dịch giả: †Ares†
oOo
Sóng sông không lúc nào ngừng nghỉ xô về biển cả, tượng Hà Bá đêm ngày được linh lực sóng nước bồi đắp vỗ về. Mặc dù bản thân Trần Cảnh không tận lực dung hợp hà vực, nhưng nếu có thần linh tới đây, dùng phép vọng thần mà nhìn, thì sẽ phát hiện khí tức của cả một đoạn sông dài hơn năm trăm dặm đã đã hòa cả vào làm một với sắc phù của hắn.
Hầu hết sinh linh còn sống sau trận chiến Giao Long Vương với núi Côn Lôn lần đó trong Kinh Hà đều tụ tập về cả Tú xuân loan. Đối với chúng nó, Trần Cảnh đã là Hà Bá duy nhất của cả dòng Kinh Hà, có lẽ không bao nhiêu năm nữa sẽ tấn thăng thành Long Vương Kinh Hà.
Hiện tại, Lý Anh Ninh không chỉ rất cao hứng với việc mình trở thành thần thị, mà nhiều hơn nữa là cảm thấy may mắn. Tính ở góc độ người bình thường, hiện giờ nó xem như là người có thể liên hệ với quỷ thần rồi. Tất cả những người tới miếu Hà Bá dâng hương đều do nó tiếp đãi, tuy quá trình rất đơn giản, nhưng thái độ của nó luôn vô cùng nghiêm túc.
Gần đây, người đến miếu Hà Bá để dâng hương hình như nhiều hơn hẳn, hơn nữa phần lớn là cầu bùa hộ thân hay những vật tương tự. Lý Anh Ninh nhìn qua còn rất nhỏ tuổi, nhưng khá trầm tính, không phải người nhiều lời, có điều trong đầu sớm đã đoán rằng những người này xin bùa để trấn ma quỷ. Sở dĩ nó không nói là trấn yêu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-dinh/2188945/quyen-1-chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.