Dịch giả: †Ares†
oOo
Diệp Tri Thu mất sức chiến đấu, chợt lại có bóng người bay lên không trung.
- Mộc Chân kìa!
Có người kinh hô.
Người của châu Cửu Hoa có lẽ không quen thuộc Mộc Chân này, nhưng ở châu Hắc Diệu, cái tên này tuyệt đối là người người đều biết. Thế nhưng vào mười năm trước, ở trong một sơn cốc, hai trong ba nhân vật đại biểu cho tầng lớp tu sĩ trẻ tuổi có thanh danh cao nhất châu Hắc Diệu đã ngã xuống, chỉ còn Mộc Chân bị thương chạy được. Từ đó về sau không còn ai nghe được tin tức gì về Mộc Chân, không ngờ hôm nay y lại xuất hiện ở đây. Có người quen thuộc y trước kia, kinh ngạc phát hiện Mộc Chân bây giờ có một loại cảm giác như thay da đổi thịt.
Mộc Chân đạp gió bay tới phía trên không miếu Hà Bá Tú Xuân loan, lẳng lặng đứng thẳng. Vết thương dọc trên trán y đột nhiên mở toang ra, bắn ra một luồng sáng đỏ chiếu lên sương mù. Sương trắng lập tức như tuyết bị rót nước sôi vào, tan ra, để lộ một khoảng không thoáng đãng.
Từ trên cao nhìn xuống qua cái khoảng không kia, có thể thấy được một góc của thần miếu, mơ hồ còn nhìn thấy ánh sáng đỏ từ trong miếu tỏa ra.
Mộc Chân vừa sải bước tiến vào trong đó, sương trắng đã lại lần nữa bao phủ.
Cũng không biết ai đột nhiên hô:
- Chúng ta cùng nhau đi vào thôi, ta không tin hắn có ba đầu sáu tay, có thể đồng thời đối phó với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-dinh/2188930/quyen-1-chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.