Dịch giả: †Ares†
oOo
Hắn nhìn lên vị đạo nhân duy nhất có thể thấy ở trong núi Côn Lôn lúc này, nói:
- Thiên La Trần Cảnh bái kiến chân nhân.
Trần Cảnh không nói là Kinh Hà Trần Cảnh, bởi vì hắn tới để cứu Diệp Thanh Tuyết. Đạo nhân kia thản nhiên liếc nhìn hắn một cái. Trần Cảnh tiếp tục nói:
- Ta nghe người ta nói, Diệp sư tỷ của ta ở trong núi Côn Lôn?
Những lời này cũng không mang chút sát khí nào, rất bình tĩnh.
Đạo nhân trẻ tuổi lúc này mới quay mặt nhìn sang Trần Cảnh, ánh mắt bình thản, nhưng lại có cảm giác khinh thường. Y cũng không hỏi Trần Cảnh là ai, chỉ chầm chậm nói:
- Không ở Côn Lôn.
- Vậy ở nơi nào?
Trần Cảnh hỏi tiếp không buông, giọng điệu hơi lạnh, có thể nói là hơi vô lễ. Đạo nhân vẫn không tức giận, nói:
- Linh Lung Trấn Yêu tháp.
Trần Cảnh không lộ vẻ gì, khí tức quanh thân lại đột nhiên ngưng tụ, lạnh lùng nói:
- Vậy sư tỷ của ta còn sống không?
- Không ai có thể sống quá ba ngày trong Linh Lung bảo tháp.
Đạo nhân trẻ tuổi mặc đạo bào vàng cam thản nhiên nói.
Y nhìn Trần Cảnh, còn Linh Lung bảo tháp trên bầu trời lại không cần đến người điều khiển. Trần Cảnh hiểu được, khí tức của đạo nhân này đã hòa làm một thể với cả ngọn núi Côn Lôn và bảo tháp kia rồi, gần như đã đạt tới cảnh giới tâm ý tương thông. Y điều khiển bảo tháp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-dinh/2188897/quyen-1-chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.