Dịch giả: TNCE
oOo
Trong nháy mắt khi sấm sét đánh lên tượng thần, Trần Cảnh cảm thụ được đau đớn như bị thứ gì đó điên cuồng cắn xé, không phải cắn xé thân thể tượng đá của hắn, mà là cắn xé lên linh hồn. Trần Cảnh không cách nào hình dung cảm giác của mình, nó cứ như một mảnh lá khô trên biển không ngừng bị sóng đập lên, hoặc như một con kiến bị núi lớn đè xuống, lại như là bị người chém làm hai nửa. Trong đôi mắt hắn, phảng phất có vô cùng vô tận ánh chớp nhấp nháy.
Hắn không biết đã trôi qua bao lâu, cuối cùng mới phát hiện ý thức của mình không có tán đi, hắn vẫn còn sống.
Thiếu niên tóc đen áo đen kia nhấc chân, chân vừa chạm lại trên mặt sông thì đã tới Tú Xuân loan, thêm một bước, đã đến trước miếu Hà Bá trên bờ đê.
Chỉ thấy y ôm quyền hành lễ về miếu Hà Bá, nói:
- Quy Uyên đa tạ ân cứu mạng của Hà Bá gia.
Trên tay y còn cầm theo trâm gỗ tím.
Từ miếu Hà Bá truyền ra âm thanh:
- Ta làm Hà Bá cũng đã hơn mười năm rồi, không ngờ trong hà vực còn có một đại năng như ngươi, thật là hổ thẹn.
- Người trốn tránh giữ mạng, chỉ sống tạm bợ qua ngày, làm sao dám xưng đại năng. Nay ta có thể hóa hình là nhờ dính phúc của Hà Bá gia, nghe được "Thiên Yêu hóa hình thiên", từ đó mới ngộ được cách hóa hình. Không ngờ thiên kiếp tới nhanh như vậy, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-dinh/2188865/quyen-1-chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.