Dịch giả: †Ares†
oOo
Lời nguyền ác mộng vong hồn này quấn quanh linh hồn chứ không phải ở bên ngoài cơ thể, cho nên không cách nào ngăn cản được.
Sau trận điên cuồng là chút thời gian thanh tỉnh ngắn ngủi. Trần Cảnh bóp bóp đầu suy nghĩ. Dưới tình huống như vậy, hoặc hắn sẽ phát điên, hoặc là tự cứu mình.
"Những ý niệm kia đến từ trong linh hồn, không có cách nào xua đi được, chỉ có thể áp chế phong ấn."
Hắn hiểu rõ như vậy, nhưng vẫn chưa có cách nào làm được, chỉ có thể tiếp tục điên đầu suy nghĩ.
Trong đầu Trần Cảnh nảy sinh ra đủ loại ý niệm, chen lấn nhau rồi bao phủ lên ý thức của hắn. Mãi lát sau, Trần Cảnh mới tỉnh lại từ hỗn loạn. Hắn tiếp tục nhíu mày ngẫm nghĩ, vì hắn cảm giác, hình như mình từng nghe phong phanh đâu đó về tình trạng ý niệm hỗn loạn này, nhưng nhất thời lại không nhớ nổi. Nghĩ mãi nghĩ mãi, các loại ý niệm hỗn loạn lại dâng lên, hắn lần nữa lâm vào cuồng loạn, không biết mình đang làm cái gì, không biết mình là ai, không biết thân ở phương nào.
***
Thật lâu thật lâu trước kia, dường như có một người đứng trên đỉnh núi, nhìn xuống chúng sinh, rồi lại nhìn lên những vì sao lấp lánh trên trời mà cảm khái.
- Đó là ai vậy? Là...
Trần Cảnh không thể nhớ nổi, trong lòng lại dâng lên cảm giác buồn bực khó chịu, theo đó là ý tưởng muốn giết người, muốn hủy diệt tất cả.
- Là ai?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-dinh/2188824/quyen-1-chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.