🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Dịch giả: †Ares†



oOo



- Ca ca, huynh đã nói là sẽ bảo vệ muội, huynh không nhớ sao?



- Đừng nói mấy chuyện này nữa, nói đi, làm sao cô mới để cho ta rời đi?



- Ca ca, tại sao huynh cứ nhất định phải rời khỏi đây cơ chứ? Nơi này mới là chân thật, những điều có trong trí nhớ của huynh đều không tồn tại, căn bản toàn là giả dối, huynh còn đi đâu được chứ?



- Ha ha, cô nói ta trúng thuật ác mộng, nhưng thế giới mà cô nói là chân thật này lại ngập tràn hư ảo, còn tất cả trí nhớ của ta, cô lấy gì chứng minh chúng nó là giả chứ không phải cô là giả? Cô lấy gì chứng minh rằng ta không phải đang ở trong ác mộng?



Trần Cảnh lạnh giọng nói, không còn một chút cảm tình nào.



- Ca ca...



U U khóc hô, nhưng Trần Cảnh chỉ lạnh lùng nhìn, mặc nước mắt của nàng rơi xuống đọng trên lưỡi kiếm.



- Ca ca, muội không thể chứng minh. Nếu ca ca cảm thấy U U là giả, vậy thì giết U U đi. Nếu U U không chết, vậy U U là giả dối, nếu U U chết rồi, ca ca hẳn sẽ tin lời U U nói. Nhưng bất kể ra sao, xin ca ca đừng quên những lời huynh đã khắc trên cây sáo trúc.



Nói xong, nàng từ từ nhắm mắt lại, hai hàng lệ trong suốt chảy xuống. Trần Cảnh nhìn thấy rất rõ hàng mi của nàng hơi run lên.



Trần Cảnh cũng từ từ nhắm mắt, nhưng cùng lúc mắt nhắm hẳn lại,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-dinh/2188818/quyen-1-chuong-57.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Hoàng Đình
Quyển 1 - Chương 57: Mượn một khúc âm thanh trời đất
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.