oOo
Luyện kiếm, dưỡng kiếm.
Khi Trần Cảnh mới bắt đầu luyện kiếm, chỉ trong hoàn cảnh tĩnh tọa một hồi thì thần niệm của hắn mới có thể câu thông với kiếm. Sau khi kiếm được thông linh thì không cần tĩnh tọa mà chỉ cần hít sâu một hơi, tĩnh tâm là có thể lấy thần niệm câu thông với kiếm. Còn bây giờ hắn đang xuyên qua trong rừng, pháp lực lại ngưng tụ trong lòng bàn tay, một tay nắm chuôi kiếm, một tay miết trên thân kiếm.
Bởi vì lực chú ý dồn vào thân kiếm, vùng núi cũng không phải bằng phẳng nên hắn bình thường nếu không đạp ngã sấp xuống thì cũng giẫm vào thân cây. Còn nếu dồn lực chú ý vào đường đi thì lại không thể tương thông với kiếm.
Nếu có một ngày, dù là ở bất kỳ tư thế nào, chỉ cần ý niệm chuyển động mà kiếm động, kiếm và tâm luôn giữ được tương thông thì đó là cảnh giới kiếm tâm thông minh. Cảnh giới này có một số người có thể đạt được rất nhanh nhưng cũng có một số người cả đời không thể. Trong “Phù Du kiếm kinh” cũng không có phương pháp gì đặc biệt có thể khiến người ta đạt được cảnh giới này, chỉ viết: "Ngày đêm dưỡng kiếm, tĩnh tâm, tĩnh thần, trong lòng chỉ tồn tại duy nhất kiếm, không hề có tạp niệm khác, mười năm có thể được kiếm tâm thông minh. Nếu như là người có tâm tư tĩnh lặng hay yêu kiếm cực điểm thì có thể sẽ khác."
Bản thân Trần Cảnh không dám nói là người có tâm niệm tĩnh lặng không chút bụi trần,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-dinh/2188723/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.