Chương trước
Chương sau
Từ hành cung Tây Kinh trở về liền bị cấm dục, nhoáng lên một cái lại là hơn hai tháng, tính toán hai ngày sau Đường Tuấn Thượng sẽ sinh, Hoàng thái hậu đối với việc trông giữ bọn hắn cũng thả lỏng rất nhiều, chỉ là phái vài cái tiểu thái giám theo chân bọn hắn, cái này khiến *** trùng quấy phá dâng thẳng lên não hai người.

“Ngươi đi Ngự Hoa Viên mang một cây Thiết mộc lan lại đây cho trẫm.” Đường Tuấn Thượng nghĩ nghĩ, đem tên thái giám cuối cùng cản trở y và Tiểu Tứ đuổi đi chỗ khác.

“A?” Tiểu thái giám há hốc mồm nhìn chằm chằm Đường Tuấn Thượng. Ba thái giám trước thì một đi Ngự thiện phòng nấu mì, một đi Ngự thư phòng tìm sổ tay hướng dẫn sinh con, một đi Chế y phường lấy quần áo, có vẻ là hắn sống khổ nhất. Bất quá nơi này chỉ có mình hắn, hắn có thể hay không đấu tranh không đi nha, chung quy có ý chỉ của Hoàng thái hậu……

“A cái gì a, còn không mau đi, muốn trẫm chém đầu của ngươi nha? Nhớ kỹ! Nhất định phải lấy cây lớn nhất nha!”

“Tuân chỉ……” Kết quả lại vâng lời theo thói quen, hắn liền phụng mệnh chạy ra Ngự hoa viên, khi chạy đến va vào cửa tẩm cung “Bàng” một tiếng, hắn mới nhớ tới mình nên đi báo cho Hoàng thái hậu, thế nhưng đã chậm……

“Hắc hắc, mỹ nhân, chúng ta đã lâu không có thân thiết ……” Bọn thái giám vừa đi khỏi, Đường Tuấn Thượng lập tức đối với Tiểu Tứ lộ ra ánh mắt mê đắm.

Tiểu Tứ tuy rằng cũng muốn, nhưng là nương bánh bao lão bà từng dặn dò qua.

“Nhưng là nương của ngươi…… Còn có bụng của ngươi……” Tiểu Tứ sờ sờ bụng Đường Tuấn Thượng đã to bằng hai trái dưa hấu, Tiểu Tiểu Tứ lập tức cách da bánh bao đạp hắn một đạp, hắn cuống quít rút tay lại, nhi tử giống như không cao hứng lắm……

“Sợ cái gì!” Đường Tuấn Thượng không vui nhìn Tiểu Tứ, y đã bắt đầu cởi quần áo của mình: “Ngươi động tác chậm một chút không phải là được rồi sao.”

Đường Tuấn Thượng toàn thân trần trụi đỉnh một cái bụng to, nửa nằm ở trên giường, câu dẫn Tiểu Tứ: “Mỹ nhân, đến nha……”

Tiểu Tứ nuốt nuốt nước miếng, dục vọng nhẫn đã lâu lập tức có phản ứng. Cũng đúng nga, làm chậm một chút hẳn là không có chuyện gì, coi như là cùng nhi tử cùng nhau làm vận động, bồi dưỡng bồi dưỡng cảm tình……

“Bánh bao lão bà, ta đây đến đây!” Nói xong Tiểu Tứ lập tức đánh về phía Đường Tuấn Thượng, nghiêng người tránh đi bụng to của Đường Tuấn Thượng, hôn môi Đường Tuấn Thượng từ sau khi hoài bảo bảo càng trở nên mị hoặc, ngày càng co dãn, làn da màu mật ong ngày càng bóng loáng.

Hai người giống như xát y bản (tấm gỗ giặt đồ thời xưa) cùng quần áo mà ma sát lẫn nhau. Tựa hồ bất mãn với hành động của phu phu Tiểu Tứ và Đường Tuấn Thượng, Đường Tuấn Thượng chỉ cảm thấy bụng mạnh mẽ run rẩy một chút, còn có điểm đau.

“Mỹ nhân thật gấp gáp, quần áo đều không cởi……”

“Bánh bao lão bà muốn ta cởi sao?”

“Có căn mầm tai họa kia là được, cởi hay không cởi có cái gì quan hệ!”

Đường Tuấn Thượng ngoái đầu trắng mắt liếc nhìn Tiểu Tứ, vào trong mắt Tiểu Tứ là phong tình vạn chủng, càng thêm tâm viên ý mã, lập tức hoàn toàn không để ý bụng to của Đường Tuấn Thượng, nửa cởi quần trực đảo hoàng long.

Chỉ là đang định bắt đầu vận động đảo bánh mật thì Tiểu Tứ đột nhiên dừng lại: “Bánh bao lão bà…… Ta giống như…… Giống như đụng tới cái gì ……”

“A?” Đường Tuấn Thượng thoáng nâng thân mình, miễn cưỡng mở hai mắt đăm đăm nhìn Tiểu Tứ.

“Ta sẽ không phải là đụng tới nhi tử đi……” Hắn thân thủ lau mồ hôi phía dưới.

“Không, không thể nào…… Sẽ chạm đến? Ô!! A! A……” Đường Tuấn Thượng đột nhiên bắt đầu rên rỉ.

“Bánh bao lão bà? Ta còn chưa có bắt đầu……” Tiểu Tứ không rõ nhìn Đường Tuấn Thượng, không biết có phải hay không là do ảo giác, hắn cư nhiên cảm giác bụng bánh bao lão bà lăn lộn vài cái.

“Ô…… Bụng trẫm đau quá……Sẽ không phải muốn sinh đi……” Đường Tuấn Thượng có chút e ngại che lấy bụng, bụng giống như bắt đầu mềm xuống.

“A?” Tiểu Tứ hoang mang rối loạn muốn rời khỏi người Đường Tuấn Thượng, mới rút ra một nửa không nghĩ tới thân thể Đường Tuấn Thượng đột nhiên cứng ngắt, gắt gao giữ chặt kê kê của hắn.

“A…… Bánh bao lão bà, ngươi buông ra…… Ta nên đi ra……” Co nhanh như vậy, hắn đi tới cũng không phải lui cũng không được, quả thực là muốn mạng của hắn!

“Ô……” Đường Tuấn Thượng chỉ cảm thấy bụng mình mạnh mẽ co rút lại một chút, cứng rắn như túi da trâu, cũng không phải là y không muốn mỹ nhân rút ra khỏi cơ thể, nhưng là nhi tử không chịu nhả ra thì y có biện pháp gì a……

Giằng co một hồi lâu, lúc Tiểu Tứ tưởng rằng mình sắp trở thành thái giám thật sự, Đường Tuấn Thượng mới chậm rãi thả lỏng, hắn cũng cuối cùng thở dài nhẹ nhõm một hơi đi ra.

“Bánh bao lão bà, ta đi báo cho nương của ngươi cùng A Nhị……”

“Đợi đã……”

Xảy ra chuyện gì? Tiểu Tứ nhanh chóng tiến lên, cố hết sức đỡ Đường Tuấn Thượng đứng dậy.

Đường Tuấn Thượng đầy mặt đỏ bừng nói: “Trẫm muốn trước đi nhà xí.” Mấy trận đau đớn qua đi, y cảm giác phế vật trong bụng sắp bị bài trừ ra.

“A? Vạn nhất đem nhi tử cũng thuận tiện rớt xuống bô xí thì làm sao đây?” Tiểu Tứ lo lắng Đường Tuấn Thượng dùng lực quá mạnh, thuận đường đem nhi tử lôi ra.

“Nhưng là trẫm nhịn không được, ngươi bồi trẫm, cùng lắm thì đến lúc đó ngươi đem nhi tử vớt đi ra…… Không được, trẫm lập tức muốn ngồi nhà xí!”

Nhưng là hảo bẩn……Tiểu Tứ còn chưa nói ra khỏi miệng, bản thân sản phu Đường Tuấn Thượng đã không nín được chạy tới nhà xí, Tiểu Tứ chỉ phải đi theo sau hầu hạ.

Bất quá, Đường Tuấn Thượng đến cùng cũng không hy vọng nhi tử cứ như vậy rớt xuống bô xí, nên không dám thực dùng sức.

Ép buộc nửa ngày, Đường Tuấn Thượng mới quay về nằm trên giường, lúc này y đã cảm giác đau đớn tăng lên, lúc trước cái loại trình độ này căn bản là một đĩa lót dạ, thế là bắt đầu khóc kêu trời đất, kinh động toàn bộ hoàng cung, cuối cùng mọi người đều biết Hoàng đế sắp sinh!

Hoàng thái hậu lúc được thông tri Đường Tuấn Thượng muốn sinh thì nàng cũng là không vội, nàng là người từng trải, biết sinh hài tử không nhanh như vậy, mang một ít bánh cùng trà thượng hạng, lại nhàn nhã lững thững đong đưa đi qua, chỉ kém chuẩn bị thêm một tờ báo.

Nghe Đường Tuấn Thượng kêu to thê thảm, nàng cũng tuyệt không an ủi hai câu, còn thực gió mát nói: “Ai gia nói nha, Hoàng nhi ngươi cứ hét như thế, lát nữa thật sự phải sinh, sẽ một điểm khí lực đều không có, đến lúc đó sẽ là một xác hai mạng nha.”

Hiểu con không ai bằng mẹ, nhi tử của nàng không có ưu điểm gì, ưu điểm lớn nhất chính là quý trọng mạng sống, quả nhiên nàng chỉ nói như thế, Đường Tuấn Thượng lập tức không còn la hét, chỉ là nức nở, giống như đang chịu bao nhiêu ủy khuất.

Thiết, ai sinh hài tử không phải như vậy, dù cho ngươi là Hoàng đế cộng thêm là cái nam nhân, cũng là cấp cữu cữu thắp đèn ***g!! Như cũ!

Bất quá lại nói, chính nàng đều có điểm hoài nghi nàng có phải hay không là thân mẹ ruột của Đường Tuấn Thượng, nhìn Đường Tuấn Thượng bình thường dáng vẻ lưu manh, không biết nhân gian khó khăn mà giờ phút này mặt Đường Tuấn Thượng tràn ngập thống khổ, nàng cư nhiên cảm giác vô cùng sảng khoái.

Chỉ là Đường Tuấn Thượng không nhẫn nại được bao lâu, liền hướng Tiểu Tứ bên cạnh làm nũng.

“Ô…… Mỹ nhân, trẫm đau quá, trẫm không cần sinh ……”

Tiểu Tứ nhanh chóng nắm chặt tay Đường Tuấn Thượng an ủi nói: “Bánh bao lão bà, không có việc gì, giống như ngươi vừa thượng nhà xí, lại hơi dùng lực một chút, nhi tử liền lôi ra được.”

“Ô…… Nhưng là hiện tại trẫm liền đau chết ……”

“Ngoan, sinh xong chúng ta sẽ không sinh nữa.” Tiểu Tứ vì Đường Tuấn Thượng lau mồ hôi, hắn cũng thực đau lòng bánh bao lão bà.

Đường Tuấn Thượng cảm động bổ nhào vào trong lòng Tiểu Tứ, quả nhiên y không có nhìn lầm, vẫn là mỹ nhân tốt nhất.

Đợi đến khi Lý thái hậu phục hồi tinh thần lại, Đường Tuấn Thượng cùng Tiểu Tứ không biết vào lúc nào cư nhiên miệng đối miệng hôn lên, nàng đương trường đầy mặt hắc tuyến cộng thêm mồ hôi chảy dài. Này hai vị đến tột cùng có hay không hiểu rõ tình huống hiện tại nha!

Chỉ là Hoàng thái hậu sống đến bây giờ mới đột nhiên phát hiện, nguyên lai nàng là cái ‘hủ nữ’ ngầm nha, đối với màn trình diễn hôn nhau của nhi tử nàng lại thích ứng nhanh đến thế, hai lần trước bởi vì lo lắng vấn đề tôn tử, đều không có hảo hảo xem xét……

Mà bên kia, A Nhị còn lại là đầy mặt khó chịu cùng Triệu Đại Ngưu chạy tới. Hắn khuyên bảo nửa ngày, khó được Triệu Đại Ngưu vẫn bởi vì bụng lớn dần không chịu bước ra cửa phòng lại đồng ý cùng hắn đi dạo trong Ngự hoa viên, chuẩn bị vận động để sau này sinh hài tử dễ hơn, lại bị tiểu thái giám vội vàng chạy tới đánh gãy.

Hắn vốn muốn nói sinh hài tử nào có mau như vậy, định kêu chờ một chút, ai biết nguyên bản còn bởi vì bụng to không dám gặp người Triệu Đại Ngưu không nói hai lời, liền bắt hắn đến đỡ đẻ cho Đường Tuấn Thượng, làm cho trong lòng hắn chua chua.

Lúc trước cũng là như vậy, Tiểu Tứ muốn hắn vào ở trong cung, hắn vốn chết sống không chịu, không nghĩ tới nguyên bản bởi vì bụng to mà giấu mình ở trong phòng, ngày thường nửa bước cũng không muốn ra khỏi cửa – Triệu Đại Ngưu vừa nghe Hoàng Thượng có chuyện, cư nhiên bất chấp bụng to, đáp ứng Tiểu Tứ, suốt đêm kéo hắn vào hoàng cung.

A Nhị càng nghĩ càng khó chịu, ngươi một vũ phu, không có việc gì làm sao lại trung quân ái quốc như vậy!

Hắn vừa vào phòng, cư nhiên nhìn thấy Đường Tuấn Thượng sắp sinh đang cùng Tiểu Tứ hôn môi nồng nhiệt, lập tức bên tai vang lên tiếng quạ đen hợp xướng, nhưng đáng buồn là, trong lòng hắn lại là thập phần hâm mộ.

Đừng nói hôn, chỉ cần con trâu quật cường bên cạnh chủ động ôm hắn một cái, hắn đều cảm giác cuộc đời này không uổng. Vì cái gì người với người lại khác biệt lớn như vậy……Chẳng lẽ hắn còn không được người yêu mến bằng Tiểu Tứ?

U oán nhìn về phía người cũng như tên Triệu Đại Ngưu, phát hiện bên trong mắt Triệu Đại Ngưu cư nhiên là tràn đầy lo lắng cho Đường Tuấn Thượng, lòng hắn liền hận càng thêm hận……

Đường Tuấn Thượng bị Tiểu Tứ hôn đến thiếu chút nữa quên thân phận sản phu của mình, đến khi bụng đột ngột mãnh liệt căng thẳng, cộng thêm cái kia trong bụng thuận chân đá bụng y hai cái, đau đến y dùng sức cắn môi Tiểu Tứ, thiếu chút nữa đem một miếng thịt trên môi Tiểu Tứ cắn rớt xuống.

Tiểu Tứ đau nhưng kêu la không được, đợi đến khi Đường Tuấn Thượng thật vất vả nhả ra, hắn nhanh chóng sờ sờ môi, hoàn hảo hoàn hảo, chính là chảy chút máu, còn tưởng rằng môi đã muốn bị cắn rớt xuống.

“Đau quá…… Trẫm không cần sinh ……” Đường Tuấn Thượng cuối cùng cảm nhận được sinh hài tử nguyên lai không phải là chuyện đơn giản như vậy, y vẫn tưởng rằng nhiều nhất cùng táo bón không khác gì nhau, ô…… Hối hận lúc trước không nên nha……

Bụng đột nhiên phát trướng, cái kia trong bụng giống như đang mấp máy đi xuống, giây tiếp theo Đường Tuấn Thượng có thể cảm giác được hậu đình trở nên vướng vướng, chậm rãi có cái gì chảy ra, có vẻ còn có điểm dính dính. Chính mình rõ ràng vừa đi phương tiện qua…… Chẳng lẽ là tiêu chảy?

Chuyện ngượng ngùng như thế y làm sao có thể nói cho mỹ nhân đây……Vẫn là nhanh đến nhà xí……

Đường Tuấn Thượng mới muốn đứng dậy, lại bị bụng kịch liệt co rút đau đớn kéo xuống, nằm ở trên giường chân muốn động cũng không động nổi.

“Bánh bao lão bà, ngươi xảy ra chuyện gì?” Thấy Đường Tuấn Thượng giống như có ý muốn rời giường, Tiểu Tứ lập tức khẩn trương hỏi.

“…… Cái kia……” Tuy rằng thật không tốt để mở miệng, Đường Tuấn Thượng lại cảm giác được một ít chất lỏng dính dính từ trong cơ thể chảy ra, quẫn bách nói: “Trẫm…… Muốn lên…… Nhà xí……”

“Nhưng là không phải mới thượng qua……”

“Ô!! Trẫm……Trẫm……Ô a!!” Đường Tuấn Thượng ai gọi (ai oán + kêu to) khiến hai chữ cuối cùng trở nên mơ hồ không rõ, Tiểu Tứ vẫn là không biết y muốn như thế nào.

“Bánh bao lão bà, ngươi nhẫn nại một chút, hài tử đi ra rồi lại đi tiếp, được không nha……”

Đường Tuấn Thượng nổi giận nhìn Tiểu Tứ đang hoàn toàn không có cách, dùng một nửa khí lực rống to: “Trẫm đang tiêu chảy lạp!”

Lời này vừa nói ra, trong phòng nhất thời lặng ngắt như tờ, ngay cả quạ đen đều yên lặng không thèm kêu……

Triệu Đại Ngưu thật sự thực trợn mắt há hốc mồm, không nghĩ tới Hoàng đế vạn dân kính ngưỡng đúng là như vậy.

Lúc trước lúc hắn tiến cung chỉ biết là Hoàng đế mang thai, chính mình là người từng trải, đương nhiên biết nam nhân mang thai là cỡ nào để người chịu đả kích, nghe nói Hoàng đế là vì hậu cung vẫn không có hoàng tử nên mới hy sinh như thế, trong lòng còn rất bội phục vị Hoàng đế này. Mỗi người đều nói Hoàng đế ngu ngốc vô năng, nhưng có tinh thần hy sinh như vậy, đủ thấy tâm trách nhiệm của Hoàng Thượng.

Lúc này cũng bất chấp xấu hổ mình đang mang bụng to, kéo A Nhị vào cung.

Nhưng từ lúc tiến vào đến bây giờ, hình tượng vị Hoàng đế này làm sao cùng trong cảm nhận của hắn chênh lệch càng lúc càng lớn……Không tự giác sờ lên bụng mấy ngày nay luôn luôn ẩn ẩn co rút.

Hắn cũng từng trải qua đau đớn một lần sinh sản, người thô kệch như hắn đều khó có thể chịu đựng, huống chi thân thể Hoàng Thượng tôn quý như vậy, vì thế không hình tượng cùng khác thường cũng là thực tự nhiên.

Nghĩ như thế, Triệu Đại Ngưu bức bách chính mình không ngừng nhớ lại kinh nghiệm lần đầu tiên sinh sản khuất nhục, hy vọng có thể hỗ trợ Hoàng Thượng một lần.

Tuy nói nam tử mang thai khác với nữ tử, thế nhưng hài tử Sơn mị bộ tộc vì bảo hộ bản thân, nên nước ối cùng màng thai vào lúc thai nhi hình thành cũng là lúc tự sinh ra, việc này người thường bọn họ lại nơi nào biết được, nhớ rõ khi đó nước ối trào từ hậu huyệt của hắn, mới đầu cũng nghĩ bụng mình hỏng……

“A…… Hoàng Thượng chắc là vỡ nước ối……”

Cái này Hoàng thái hậu cũng trở nên khẩn trương: “Như thế nói Hoàng thượng muốn sinh? Ai gia sắp nhìn thấy hoàng tôn? Thật sự là quá tốt! Hoàng nhi ngươi cố gắng!”

Mẫu hậu ngươi nói thật nhẹ nhàng……Đường Tuấn Thượng chỉ hận không có nghe thấy lời Hoàng thái hậu, tiếp tục tự mình rên rỉ.

Nghe được lời Hoàng thái hậu nói, Tiểu Tứ cũng bắt đầu vừa hưng phấn lại khẩn trương: “Bánh bao lão bà, ngươi nhẫn nhẫn, lập tức qua!” Nhanh chóng kéo A Nhị qua: “A Nhị, ngươi mau đỡ đẻ cho bánh bao lão bà nha!”

“Ta cự tuyệt! Bằng cái gì muốn ta giúp người khác đỡ đẻ…… Ghê tởm chết……” Hắn không vui nhìn về phía Tiểu Tứ, cũng không phải không biết hắn có tính khiết phích, hận nhất cùng người ngoài có tiếp xúc thân thể, nhiều nhất ở bên cạnh chỉ đạo một chút, xem như cho huynh đệ mặt mũi.

“Vậy ngươi cảm giác đỡ đẻ cho ta……Cũng thực ghê tởm?” Triệu Đại Ngưu không nghĩ tới A Nhị sẽ nói như thế, không biết vì sao trong lòng lâi rầu rĩ. Nếu cảm giác ghê tởm, làm gì lại một mực khiến hắn tiếp tục hoài thai?

A Nhị liếc ngang nhìn nam nhân đầu gỗ trước mắt, đến bây giờ còn cự tuyệt tâm ý của hắn sao? A Nhị cơ hồ tức giận gầm nhẹ: “Ngươi đương nhiên không giống với người khác, ngươi cũng không phải người khác!”

“Mặc kệ thế nào, ngươi đáp ứng ta phải thay Hoàng Thượng……” Hoàn toàn lâm vào chua xót của mình, căn bản không đi lý giải lời A Nhị, Triệu Đại Ngưu trầm muộn nói, cho đến bây giờ hắn vẫn là rất khó đem hai chữ ‘đỡ đẻ’ nói ra khỏi miệng.

“A!!”

Đang lâm vào giãy dụa hai người tựa hồ cũng bắt đầu có chút quên đi tình huống hiện tại, thẳng đến nghe được Đường Tuấn Thượng kêu to như heo sắp chết, khiến A Nhị không thể không bắt đầu nhìn thẳng vào bánh bao lão bà của đệ đệ hắn.

Hét cái gì mà hét, lúc trước A ngưu nhà hắn chưa từng phát ra tiếng hét khó nghe như vậy!

“Hừ…… Tiểu Tứ, nói lão bà của ngươi không cần lại phát ra thanh âm giết heo……”

“Cư nhiên……Nói……Nói trẫm……Ô…..Trẫm muốn chém ngươi……Ô!!” Đường Tuấn Thượng chưa từng bị người khác đem ra so sánh với heo, thật muốn lập tức gọi người đến đem A Nhị đá bay đi, nhưng là bụng đau không chịu được a……

Ngươi này tử tiểu quỷ, phụ hoàng ngươi bị người mắng, ngươi còn vỗ tay hò hét……

Cái này khiến y cảm giác càng đau, nhưng vừa nghĩ đến A Nhị đem y so sánh với heo, y mạnh mẽ đem tiếng tru nuốt xuống, chỉ có thể “Ô” nột tiếng.

“Bánh bao lão bà, chém A Nhị sẽ không có người đỡ đẻ cho ngươi…… Nhịn một chút, hài tử rất nhanh liền đi ra ……” Tiểu Tứ sợ Đường Tuấn Thượng thật sự muốn giết A Nhị nên liên tục khuyên bảo.

Nghe thấy Hoàng đế muốn chém A Nhị, Triệu Đại Ngưu cũng khẩn trương lên, bất chấp bụng to chậm rãi bắt đầu đau, đẩy đẩy A Nhị, chẳng lẽ hắn thật muốn bị giết sao? Bụng to mình như thế, liền tính võ công có tốt thế nào cũng cứu không được hắn!

Cảm giác được bên hông truyền đến lực đẩy mạnh, A Nhị không tình nguyện đi lên trước, ăn dấm chua mà nghĩ bất kỳ ai trong lòng Triệu Đại Ngưu đều quan trọng hơn hắn. Giữ yên lặng sờ sờ bụng Đường Tuấn Thượng, nhíu mày, bụng này……

“Thai vị đảo ngược……” Không chỉ thế, hơn nữa……

“Kia có nặng lắm không?” Tiểu Tứ lập tức khẩn trương hỏi.

“Ta sẽ đè bụng y xuống, Tiểu Tứ ngươi đem bàn tay vói vào, bắt đến chân hài tử đem nó lôi ra ngoài.” Trước mặc kệ, làm xong mọi chuyện lại nói tiếp, cũng phải cùng mỗ đầu ngưu nói rõ ràng, A Nhị cực kỳ miễn cưỡng dùng tay đè bụng Đường Tuấn Thượng. Muốn hắn đem bàn tay tiến vào chỗ đó của nam nhân là hoàn toàn không có khả năng! Đương nhiên ngoại trừ A ngưu nhà hắn.

Vốn nên chỉnh lại vị trí thai vị, thế nhưng hiện tại phương pháp này cũng không nên dùng, chỉ có thể dùng tay lôi hài tử ra, nay đứa nhỏ này đã lâm bồn, nhất định phải mau chóng đi ra, bằng không thực dễ dàng nghẹn chết trong bụng mẫu thể. Hắn đã chọn lấy phương pháp sinh nở ít nguy hiểm cho Đường Tuấn Thượng, còn lại phải trông vào vận khí……

Đương nhiên những lời này hắn vẫn không tính toán nói cho Tiểu Tứ, nếu nói phỏng chừng tình huống chỉ biết so với hiện tại càng không xong.

Tiểu Tứ a, đừng nói huynh đệ không chiếu cố ngươi, kiến thức chuyên nghiệp như thế dù có nói thì ngươi cũng không hiểu, còn chỉ biết loạn trung thêm phiền, bất quá tin tưởng phu thê các ngươi ngốc như vậy, nhất định ngốc nhân sẽ có ngốc phúc!

“A, a, a!! Không cần!! Rút tay ra đi!! A!!”

Đường Tuấn Thượng không hề nghĩ đến Tiểu Tứ thật sự đem tay toàn bộ đều nhét vào đi, ô……Tuy rằng chỗ đó của y phẩm chất rất tốt, mềm dẻo có thừa, co dãn siêu tốt, thế nhưng y đối với quyền giao một điểm hứng thú đều không có, lại nói làm thêm vài lần thực dễ dàng đem nơi đó biến lỏng, tin tưởng mỹ nhân cũng không thích……

Bởi vì tay Tiểu Tứ tiến vào, Đường Tuấn Thượng gấp gáp co rút lại hậu huyệt, chèn ép hài tử trong cơ thể, mà thai nhi trong cơ thể lập tức đối với hành động này của Đường Tuấn Thượng làm ra cường liệt kháng nghị, Đường Tuấn Thượng cảm giác xú tiểu tử này tựa hồ đang lấy nắm tay đánh mình……

Ngươi này nghịch tử, ngay cả phụ hoàng ngươi đều đánh, đi ra nhất định ta phải đánh ngươi!

Tay A Nhị đặt ở trên bụng Đường Tuấn Thượng lập tức liền cảm giác được, Đường Tuấn Thượng chẳng những không hỗ trợ, còn gấp gáp co rút lại hậu huyệt, làm chuyện cùng tự sát không khác nhau, thật muốn mặc kệ tên ngốc này!

Bất quá ngẫm lại mình lại càng không đúng, cư nhiên gọi huynh đệ ngốc của mình đỡ đẻ, Hoàng đế này không bị giết chết, coi như là tổ tiên tích đức, chỉ phải áp chế tính tình, không kiên nhẫn nói: “Thả lỏng, nếu ngươi không muốn hài tử chết……”

“Bánh bao lão bà, ngươi nghe A Nhị, mau thả lỏng, ta đã bắt được chân hài tử rồi a!” Tiểu Tứ giống như bên trong ổ gà mò trứng gà mò đến nửa ngày, lúc Đường Tuấn Thượng không ngừng phát ra tiếng la giết heo, cuối cùng mò đến chân hài tử.

Mỹ nhân cư nhiên còn muốn y thả lỏng, Đường Tuấn Thượng ủy khuất đến cực điểm, y bị tay Tiểu Tứ giảo đến đều ghê tởm muốn phun ra, còn đau càng thêm đau, làm sao thả lỏng?

Thật giận, đợi hài tử đi ra liền đem mỹ nhân và hài tử đánh một trận! Nói thế nào mỹ nhân cũng là đầu sỏ gây nên……Còn có mầm tai hoạ kia…… Nhất định phải làm cho nó nhận trừng phạt!

Lý thái hậu cuối cùng ý thức được Đường Tuấn Thượng sinh nở nhận không ít nan đề, dùng kinh nghiệm của nàng chỉ bảo Đường Tuấn Thượng bắt đầu sinh sản hô hấp chi pháp.

“Hoàng nhi nha, đến, làm theo mẫu hậu, chậm rãi hít một hơi lại chậm rãi thở ra……Đúng…… Hô…… Hấp…… Hô……”

Đường Tuấn Thượng chỉ cầu có thể giảm bớt thống khổ, hiện tại có kêu y học cái gì y cũng học, chính là cho y học cẩu bò có thể không đau chút thì y cũng vui vẻ học. Quả nhiên giống như thoải mái hơn một chút, ai oán nhìn về phía Hoàng thái hậu, vừa rồi vì sao không nói.

Lý thái hậu chột dạ mỉm cười, không đến lúc thích hợp thì làm sao có thể biểu hiện năng lực của mình đâu……

Bất quá phương pháp này không kéo dài được bao lâu, tại Tiểu Tứ cực độ không có kỹ xảo lôi kéo, Đường Tuấn Thượng đột nhiên hiểu rõ một sự kiện, trên đời này không có đau nhất chỉ có càng đau! Ngay cả hài tử chưa sinh ra này cũng tự biết mình tốt, cũng bội phục chính mình gân cốt cường tráng, cư nhiên không bị cha của hắn kéo đến thiếu cánh tay thiếu cái chân.

“A!! Trẫm không cần sinh ……” Đường Tuấn Thượng đau đớn đến rơi lệ, rất đau, y lúc này kiên quyết không sinh!

“Bánh bao lão bà, nhanh nhanh, chân hài tử đã đi ra, lại dùng lực!”

Nghe thấy Tiểu Tứ kêu to, Đường Tuấn Thượng quả thật cảm giác có cái gì này nọ treo tại cửa huyệt, cảm giác giống như thượng nhà xí, xem ra mỹ nhân không có lừa y, cùng thượng nhà xí quả thật có chút giống nhau.

“A!!” Đường Tuấn Thượng như là đột nhiên giác ngộ, dùng sức một phen, cuối cùng vào lúc y biết cơ thể người có thể chịu đựng bao nhiêu đau đớn, liền cảm giác có một đống từ trong cơ thể đi ra ……

Quả nhiên là ngốc nhân có ngốc phúc, A Nhị thoáng thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhìn tiểu anh nhi nghẹn đỏ mặt khóc không được, nói với Tiểu Tứ: “Đánh mông hắn.”

“Úc!” Không nghĩ tới Tiểu Tứ cư nhiên kéo hai chân như nhũn ra của Đường Tuấn Thượng, liền ở trên mông y hung hăng đánh một bàn tay, nháy mắt khiến Đường Tuấn Thượng đang hôn mê tỉnh táo lại.

A Nhị đầy mặt hắc tuyến, ngược lại là khó được đối với Đường Tuấn Thượng đồng tình một phen, cư nhiên yêu thượng huynh đệ này của hắn: “Ta là chỉ hài tử.” Đảo mắt nhìn về phía tiểu thí hài vừa mới sinh cả người nhiều nếp nhăn, liền càng thêm đồng tình, đứa nhỏ này nếu có thể ương ngạnh trưởng thành, tuyệt đối là tiểu cường trong tiểu cường, hoàn toàn xứng đáng làm vua Tiểu cường!

Tiểu Tứ nhanh chóng trên mông hài tử bổ một chút.

Phun ra uế vật trong miệng, tân sinh nhi tử cuối cùng “Oa!!” một tiếng khóc ra.

“Cho trẫm xem xem!” Tỉnh táo lại, Đường Tuấn Thượng cảm thấy bụng còn có chút đau, khẩn cấp muốn tìm nhi tử tính toán sổ sách, giống như ôm dưa hấu mà ôm lấy nhi tử, trên dưới đánh giá một phen……

Quá xấu! Nếu không phải thật là từ trên người y rớt xuống, y đều phải hoài nghi đứa nhỏ này có phải hay không chính mình thân sinh, một điểm đều không có kế thừa huyết thống tốt đẹp của y và mỹ nhân.

Cuối cùng, tầm mắt y dừng ở dưới thân anh nhi, nhìn nửa ngày như là đang tự hỏi cái gì, trong chốc lát mới ghét bỏ nói: “Thứ đó thật nhỏ, đều nhanh nhìn không ra là nhi tử!” (nhi tử: con trai)

“Mau cho ta ôm một cái.” Tiểu Tứ chưa từng thấy qua tân sinh nhi tử nên hưng phấn lạ thường, từ trong tay Đường Tuấn Thượng ôm lấy, thật mềm! Giống như kẹo đường…… Không biết có thể cắn một ngụm hay không……

Vừa tự hỏi, tay Tiểu Tứ không cẩn thận vừa trượt, thiếu chút nữa liền đem hài tử đập đến trên mặt đất, hoàn hảo Triệu Đại Ngưu mau tay nhanh mắt, một bàn tay tiếp được hài tử, chỉ là bụng đột nhiên thoáng trừu, bắt đầu đau đớn kịch liệt.

Cảm giác được thân thể Triệu Đại Ngưu chợt chấn động một chút, A Nhị lập tức khẩn trương hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”

“Ta…… Bụng……” Nguyên bản vẫn ẩn nhẫn Triệu Đại Ngưu thấy Đường Tuấn Thượng đã sinh, thở dài nhẹ nhõm một hơi, hơn nữa nước ối tựa hồ đã vỡ, không thể lại nhẫn nại, đỏ bừng mặt ấp úng nói: “Sợ là……Phải…… Ô……” Không được.

Trong tay hắn còn ôm Đại hoàng tử, không dám ngồi xổm thân thể đau đớn xuống, rõ ràng đã mồ hôi ướt đẫm, vẫn là gắng gượng ôm tiểu hài tử.

A Nhị lập tức nổi giận giống như linh cẩu, đem tiểu hài tử ném cho Hoàng thái hậu đang đứng bên cạnh, đột nhiên thả ra chút khí thể, lập tức liền trở nên mạnh mẽ vô cùng, ôm lấy thân mình cao lớn của Triệu Đại Ngưu……

“Thả ta……”

“Câm miệng!” A Nhị không cần nghĩ cũng biết A ngưu dường như là một nam nhân ngốc, khẳng định lại vì đủ loại lý do mạc danh kỳ diệu mà nhẫn nửa ngày, quả thực buồn bực làm hắn sắp hộc máu!

Đường Tuấn Thượng nhìn A Nhị đi ra ngoài, đột nhiên lại cảm giác bụng mình truyền đến trướng đau quen thuộc: “Đau quá……” Sờ bụng mới phát hiện, chỗ đó chỉ là nhỏ đi một nửa.

Tiếng khóc thét của Đường Tuấn Thượng làm Tiểu Tứ cũng chú ý tới, bụng Đường Tuấn Thượng vẫn là có chút lớn không bình thường.

“A Nhị……”

Muốn gọi lại A Nhị, A Nhị cũng không quay đầu lại, nói: “Trong bụng còn có một cái, trước lạ sau quen, này các ngươi tự mình thu phục!”

Hung tợn trừng mắt nhìn A Ngưu đang nghe nói Đường Tuấn Thượng trong bụng còn có một cái, Triệu Đại Ngưu khẳng định tính toán trước để hắn đỡ đẻ cho Hoàng đế mà bắt đầu giãy dụa, bước nhanh đi ra. Nếu không phải nam nhân này còn phải sinh hài tử, hắn nhất định lấy búa trực tiếp đem A Ngưu gõ choáng!

Nhìn bóng dáng A Nhị rời đi, Tiểu Tứ cùng Đường Tuấn Thượng hai mặt nhìn nhau, y đây là mua một tặng một, không tính đây là lần thứ hai…… Làm sao đây……đồng loạt nhìn về phía Hoàng thái hậu một bên.

Hoàng thái hậu đã hoàn toàn chìm trong vui sướng khi làm nãi nãi, đối với bảo bảo mới sinh ra lộ ra tươi cười dữ tợn: “Bảo bảo ngoan, phụ hoàng của ngươi Ai gia không thể dạy tốt, lúc này đây nhất định đem ngươi dạy dỗ thật tốt, khiến ngươi ba tuổi có thể thuộc Ngũ kinh tứ thư, bốn tuổi sẽ viết thi từ khúc phú, năm tuổi đã lên núi đánh lão hổ, ha ha ha ha!!”

Nói cách khác bọn Tiểu Tứ và Đường Tuấn Thượng không được nàng nhìn đến dù là một cái liếc mắt!

Đường Tuấn Thượng nhìn về phía Hoàng công một bên luôn luôn chăm lo đổi nước ấm, rống giận: “Còn không truyền Thái y cùng bà đỡ cho trẫm!”

Bất quá, Đường Tuấn Thượng đợi không được Hoàng công công truyền đại thái giám, đại thái giám truyền tiểu thái giám, tiểu thái giám lại đi truyền Thái y, thái y lại đăng ký thời gian vào cung.

Ai nói sinh hài tử không đợi được, những lời này là một điểm cũng không có sai……

Hoàng công công chạy ra không bao lâu, bụng Đường Tuấn Thượng lại truyền đến đau đớn quen thuộc, thế là y lại một lần nữa khóc trời gào đất.

“Mỹ nhân…… Ô……Bụng trẫm đau quá……”

Tiểu Tứ chỉ cảm thấy Đường Tuấn Thượng thật đáng thương, vừa mới đau lợi hại như vậy, hiện tại lại phải trải qua một lần, hắn vô cùng đồng tình ôm lấy Đường Tuấn Thượng, cũng khóc rống rơi lệ: “Bánh bao lão bà thật đáng thương, ô ô ô, đều là ta sai…… Chúng ta không sinh, được không a……”

Hai người khóc rống ôm thành một đoàn, người không biết còn tưởng rằng bọn họ đang trải qua cái gì sinh ly tử biệt đâu.

Cuối cùng tiếng khóc của bọn họ kinh động đến Hoàng thái hậu bên cạnh đang tự cố tự vui, nàng lấy lại tinh thần mới nhìn thấy bộ dạng hiện tại của bọn họ, trực tiếp đầy mặt hắc tuyến, người không biết còn tưởng rằng nàng muốn chia rẽ bọn họ đâu. Không nghĩ tới bụng nhi tử của nàng thần kỳ như vậy, lập tức liền hoài hai cái, thật sự là phu quân trên trời phù hộ.

“Hoàng nhi nha, ngươi còn có khí lực khóc nha, nói vậy thai nhi này cũng không trở ngại.” Ha ha, thể lực của Hoàng nhi thật không sai, chắc là hai người kia trong lúc tạo người, không ngừng kịch liệt vận động mà kéo theo thể lực cũng tiến rất xa, nàng có phải hay không hẳn là hướng dân chúng toàn quốc đề xướng tăng mạnh vận động trên giường đâu?

Đường Tuấn Thượng thực bất mãn nhìn về phía mẫu hậu, y hiện tại đang cùng mỹ nhân chìm trong không khí lãng mạn, mẫu hậu xuất hiện thật sự là phá hư không khí.

Tiểu Tứ cũng biểu hiện ra bất mãn, vừa rồi hắn đều cảm giác mình là tiểu công trong ngược văn đâu, làm tốt một hồi sẽ qua, còn có thể lấy bó lớn nước mắt của quần chúng, giấc mộng tốt đẹp cứ như vậy bị phá hỏng ……

Đang muốn kháng nghị, Đường Tuấn Thượng mạnh nắm chặt quần áo Tiểu Tứ, Tiểu Tứ khẩn trương cầm tay Đường Tuấn Thượng: “Bánh bao lão bà, bụng ngươi vừa đau, ngoan, không có việc gì, A Nhị nói trước lạ sau quen, này bảo bảo thứ hai cũng sẽ quen thuộc mà tự đi ra!”

Đường Tuấn Thượng khuôn mặt đầy khổ nhìn về phía Tiểu Tứ nói: “Bảo bảo giống như quả thật rất quen thuộc con đường này, đã tới cửa ……”

“Gì?”

“A!!”

“A!!”

Đường Tuấn Thượng cầm tay Tiểu Tứ hung hăng dùng chút lực, làm cho Tiểu Tứ cũng phát ra tiếng kêu thảm thiết.

Khi hai người đồng thời phát ra hai tiếng kêu thảm thiết cắt nang bầu trời, liền nghe đến “Oa!!” một tiếng tiếng khóc vang dội như tuyên cáo anh nhi tự mình ra đời.

Đường Tuấn Thượng lúc này không kịp liếc mắt nhìn hài tử mới ra đời, liền hư thoát ngã xuống, nào biết sau đầu vừa vặn đụng tới mép giường, lập tức chỉ cảm thấy đầy trời đều là tiểu tinh tinh chợt lóe chợt lóe sáng ngời trong suốt, giây tiếp theo sao trời trượt xuống, một mảnh tối đen liền mất đi ý thức ……

“Bánh bao lão bà, bánh bao lão bà!”

“Hoàng nhi!!”

Hoàng thái hậu cùng Tiểu Tứ lập tức khẩn trương tiến lên lay lay Đường Tuấn Thượng.

“Bánh bao lão bà, ngươi cũng không thể bỏ lại hài tử nha, này hai cái oa nhi còn chưa uống một ngụm sữa mẹ nha!” Tiểu Tứ bi oán khóc hô.

Hoàng thái hậu thì có vẻ kiên cường hơn Tiểu Tứ rất nhiều, vỗ vỗ bả vai Tiểu Tứ nói: “Người chết không thể sống lại, ngươi phải kiên cường, hai cái hài tử còn dựa vào ngươi đâu……”

Hoàng thái hậu lời này vừa nói ra liền có chút hối hận, nếu Tiểu Tứ muốn dạy hư hai cái hoàng tôn khả ái của nàng thì làm sao đây, chi bằng thừa dịp hiện tại để Tiểu Tứ đi bồi hoàng nhi của mình thì tốt hơn. Hoàng thái hậu trong lòng nhất thời nhảy ra sát niệm, vươn tay gỡ đi trâm cài trên đầu, liền muốn hướng trái tim Tiểu Tứ đâm tới……

“Cái kia…… Hoàng Thượng hô hấp vững vàng, sắc mặt hồng nhuận, chỉ là quá độ mệt nhọc nên đang ngủ mà thôi……” Ở bên cạnh nhìn bọn họ nửa ngày, thái y thật sự không thể nhịn được nữa mà mở miệng nói chuyện. Nhìn qua hai người này tương đối giống như đang trù Hoàng Thượng chết đi.

“Thật là! Không nói sớm!” Khó được Hoàng thái hậu cùng Tiểu Tứ rất có ăn ý trăm miệng một lời.

Hoàng thái hậu nhanh chóng buông trâm cài, thái y này thật đáng ghét, thiếu chút nữa liền hại nàng giết lầm người hiền của quốc gia!

Thái y chỉ có thể tự nhận xui xẻo sờ sờ mũi, hắn liền biết lần này nịnh hót không thành……

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.