Nguyệt Băng bị ném vào trong một cánh cửa có song sắt, nàng đã bị ném vào trong ngục. Lúc nàng bị một tên lính đẩy vào, tưởng chừng như sắp ngã thì lại có một cánh tay đỡ lấy nàng. Nàng ngẩng lên nhìn thì ra đó là một người thanh niên, nàng cảm ơn rồi được cậu đỡ ngồi xuống.
-Này, cô không sao chứ?-cậu hỏi.
-Cảm ơn anh. May nhờ có anh nếu không tôi đã gãy xương mất rồi. Thế anh tên là gì? Bao nhiêu tuổi?-Nguyệt Băng thở phào, nói.
-Tôi là Đào Mẫn. Năm nay tôi 20 tuổi.-cậu nói.
-Cái gì? Cậu mới 20 thôi sao? À mà sao cậu lại bị nhốt vào đây thế?- nàng hỏi.
-Việc này....-Đào Mẫn ngại ngùng nói.
-Cậu cứ nói đi, không phải ngại đâu.-Nguyệt Băng ân cần nói.
-Là do nhà tôi thiếu thốn, chưa đủ tiền nộp thuế cho nên bị bắt giam vào đây. Mẹ tôi giờ không biết như thế nào.-cậu thở dài nói.
-Thôi cậu đừng lo mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi.-Nguyện Băng an ủi.
-Thế còn cô, cô là ai vậy? Cớ sao lại bị bắt vào đây?- Đào Mẫn hỏi
-Khổ cho cái thân phận của Phạm Nguyệt Băng này. Tự nhiên lại bị tên Võ Chiêu Khanh khỉ gió ấy hành hạ.- Nguyệt Băng ngán ngẩm nói.
-Hoàng..Hoàng Đế ư?- Đào Mẫn lắp bắp.
-Thế vậy cô là.. hoàng phi ư?-Cậu lo lắng.
-Có thể nói là như vậy.-Nàng quay sang, đập đập vào vai Đào Mẫn nói.
-Hoàng...hoàng phi nương nương cát..- Đào Mẫn run run nói thì bị Nguyệt Băng cắt đứt.
-Dừng... Ta bị phế rồi.-nàng ung dung nói.
-Vậy là...phế phi?- cậu nói.
-Ừm..-Nguyệt Băng gật gù.
-Sắp sáng đến nơi rồi, mời người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-de-nguoi-la-cua-rieng-ta/90163/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.