“Bẩm báo tuần phủ đại nhân, hệ thống theo dõi của khách sạn Thiên Vũ đã bị người động tay động chân tới, không có hồ sơ ghi chép lại.” Lư Đào đáp.
“Khách sạn đưa ra lời giải thích là từ trước đó hai ngày hệ thống theo dõi đã gặp vấn đề, chưa kịp gọi người tới sửa lại.”
“Giám sát bên ngoài khách sạn thì sao?” Phán Quan hỏi.
“Hệ thống theo dõi trên con đường bên cạnh chỉ chụp được hình ảnh giám đốc Thẩm đi vào khách sạn, còn không có thấy hình ảnh đi ra.” Lư Đào trả lời.
“Còn có một bãi đỗ xe ngầm ở khách sạn Thiên Vũ, giám đốc Đổng có lẽ đã ngồi xe của người khác rời đi, hoặc có thể vẫn còn đang ở trong khách sạn Thiên Vũ!”
“Hả?” Phán Quan nhướng mày.
“Ngài ra, tôi còn cho người đi tra xét bản ghi chép các cuộc trò chuyện của giám đốc Thẩm. Cuộc điện thoại cuối cùng của anh ta quả thật là ở khách sạn Thiên Vũ.” Lư Đào nói tiếp.
“Tôi biết rồi, cậu chờ tôi thông báo.” Phan Quan nói xong liền ngắt điện thoại.
Quay về sau, nói lại tình huống cho Lăng Túc Nhiên nghe.
“Ồ?” Lăng Túc Nhiên thoáng dừng lại: “Lai lịch của khách sạn Thiên Vũ như thế nào?”
“Khách sạn Thiên Vũ là một trong số những khách sạn có tiếng nhất ở Hải Trung, ông chủ là một người phụ nữ tên là Tường Vi.” Phán Quan trả lời.
Người phụ nữ đó không đơn giản, cô ta có danh hiệu là chị cả của Hải Trung, không ai không biết đến lai lịch của cô tai, vài năm trước cô ta đột nhiên nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-de-ngam-cua-tieu-chau/1650179/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.