"Có thể suy nghĩ một chút." Lăng Túc Nhiên vẻ mặt có chút suy nghĩ.
"Đối với cậu mà nói đây là một cơ hội. Hơn nữa, khu Đông không thể tiếp tục như vậy nữa.”
Lục Tần Nam hơi suy nghĩ một chút, mở miệng nói: “Đại ca, tôi hỏi anh một chuyện, anh sẽ vào chiến bộ chủ thủ đô chứ?”
“Nếu anh có dự tính này, tôi sẽ chấp nhận nhiệm vụ này, nếu không tôi sẽ ở lại Tây Lưu.”
Mấy người ở đây đương nhiên đều có thể nghe ra ý tứ trong lời nói của cậu ấy.
Nếu Lăng Túc Nhiên muốn vào chiến bộ thủ đô, vậy phía dưới nhất định phải có người giúp anh chống đỡ.
Vẻn vẹn chỉ có một Tây Lưu khẳng định không đủ, cho dù vấn đề bên Băc Lưu không lớn, nhưng rõ ràng Trung Lưu và Nam Lưu không phải là người một đường dây với Lăng Túc Nhiên
Nếu cũng không nắm được Đông Lưu, đối với công việc sau này của đại ca khẳng định bất lợi.
“Chưa nghĩ xong.” Lăng Túc Nhiên lắc đầu.
Đối với anh mà nói, thật lòng anh không muốn đến thủ đô, anh không có hứng thú cùng những người đó xoay quanh những chuyện nhàm chán.
Nếu có lựa chọn nào khác, anh thà ở lại Tây Lưu cả đời.
Chỉ là, kỳ vọng của ông cụ đối với anh rất cao, muốn đạt được mục tiêu của ông cụ, với chức vị hiện tại của anh, vĩnh viễn không đủ.
Một vấn đề rất thực tế, lấy chuyến đi thủ đô lần này mà nói, biết rõ mấy nhà tài phiệt có vấn đề, nhưng anh lại không thể động.
Không phải chiến lực của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-de-ngam-cua-tieu-chau/1650140/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.