"Giám đốc Tần, thực xin lỗi, là tôi gây phiền toái cho cô." Vẻ mặt Trương Mai áy náy.
"Việc này không liên quan đến cô." Tần Nhã Khiết mỉm cười với cô ấy.
"Cho dù không có chuyện này của cô, còn sẽ có chuyện khác, ông ta còn nhậm chức ở đây một ngày, sớm muộn gì tôi cũng từ chức."
"Thế nhưng cho dù nói như thế nào, đều bởi vì tôi mà ra, tôi…" Trương Mai tiếp tục lên tiếng.
"Thật sự không liên quan đến cô." Tần Nhã Khiết lại cười cười lần nữa.
Hít!
Lúc này Trương Mai hô hấp một hơi thật sâu, trong ánh mắt hiện lên vẻ kiên quyết, quay đầu nhìn về phía Hứa Đức Siêu lớn tiếng nói.
"Loại công ty này tôi cũng không làm, hiện tại tôi chính thức thông báo với ông, tôi từ chức!"
"Cút!" Một lần nữa Hứa Đức Siêu bị tức đến nhịn không nổi, giận dữ hét: "Hai người các cô ngay lập tức cút ra khỏi công ty cho tôi!"
"Người nên cút, là ông!" Đúng lúc này, giọng nói của một người phụ nữ vang lên, sau đó liền thấy Phan Nhược Anh dẫn một đoàn người đi tới.
"Tổng giám đốc Phan."
Nhìn thấy Phan Nhược Anh, Tần Nhã Khiết với Trương Mai đồng thời gọi.
"Tổng giám đốc Phan." Hồ Hải Tuyến cũng miễn cưỡng gọi một tiếng, trong ánh mắt hiện lên vẻ khinh thường.
Tuy Phan Nhược Anh là tổng giám đốc của công ty, nhưng ở trong mắt cô ta, quyền lực còn không lớn bằng phó tổng giám đốc như Hứa Đức Siêu.
"Tổng giám đốc Phan, lời này của cô là có ý gì?" Nghe được lời nói của Phan Nhược Anh, sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-de-ngam-cua-tieu-chau/1650085/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.