"Không có gì!" Lăng Túc Nhiên mỉm cười lắc đầu nói: "Đột nhiên nghĩ tới, cho nên muốn hỏi em một chút."
Trong lúc nói chuyện, anh cầm lấy ngọc bội trong tay Tần Nhã Khiết nhìn kỹ, nhưng vẫn không phát hiện có chỗ nào đặc biệt.
"Chồng, khối ngọc bội này có ý nghĩa đặc biệt với anh à?" Tần Nhã Khiết cười cười nói: "Bây giờ em trả nó lại cho chủ cũ, tự anh cất kỹ, đừng làm mất nha."
Cô là một người phụ nữ thông minh, sẽ không thật sự tin Lăng Túc Nhiên đột nhiên nhớ tới chuyện này đâu!
Từ trong ánh mắt Lăng Túc Nhiên cô có thể thấy một… Khẽ thở dài, nhớ tới cảnh tượng xảy ra vào năm năm trước, Lăng Túc Nhiên rơi vào hôn mê còn không quên nắm chặt khối ngọc bội trong tay, giống như rất sợ mất đi.
Vốn hai ngày trước cô đã có ý định trả ngọc bội lại cho Lăng Túc Nhiên, nhưng do quá bận rộn nên mới tạm thời quên mất việc này.
"Cảm ơn vợ!" Lăng Túc Nhiên cười cười: "Đúng thật là nó có chút ý nghĩa đặc biệt đối với anh, để sau này anh sẽ kể cho em nghe được không?"
Ban đầu anh không định để Tần Nhã Khiết trả khối ngọc bội lại.
Nhưng mà, sau khi chuyện sáng ngày hôm nay xảy ra, hắn biết rõ nếu để khối ngọc bội này bên người Tần Nhã Khiết rất có khả năng sẽ mang lại rắc rối lớn cho cô, vẫn nên lấy nó lại là tốt nhất.
"Ừ!" Tần Nhã Khiết chui vào trong lòng Lăng Túc Nhiên, chạm nhẹ lên trán anh.
Cô biết trên người Lăng Túc Nhiên còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-de-ngam-cua-tieu-chau/1650081/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.