“Tham kiến Phó đốc Lục!” Sau khi Mục Bội Cường đứng dậy, liền chào theo nghi thức quân đội với Lục Tần Nam.
“Đã không còn mưa bom bão đạn nữa, cậu trông mập hơn rồi đấy!” Lục Tần Nam cười cười.
“Khiến cho Phó đốc Lục chê cười rồi!” Mục Bội Cường xấu hổ cười.
“Được rồi, nơi này không có chuyện gì đâu, cậu đem người đi đi!” Lăng Túc Nhiên phất tay.
“Vâng!” Mục Bội Cường cúi chào xong liền hô lớn với người của mình: “Toàn đội rút lui!”
“Vâng!” Đám người cao giọng đáp lại, nghe lệnh rời đi hết.
“Cậu cũng đi đi, chờ tôi xử lý xong việc này, có thời gian sẽ đến tìm cậu!” Lăng Túc Nhiên nhìn về phía Mục Bội Cường nói.
“Đã rõ!” Mục Bội Cường cũng không kiên trì nữa.
Anh ta vô cùng rõ ràng, chưa nói tới chuyện ở đây có gần nghìn người của Ảnh Môn, cho dù chỉ có một mình Lăng Túc Nhiên.
Giết cả nhà họ Lôi cũng là chuyện trong tầm tay!
“Này… Vị đại nhân này… Việc ngày hôm nay không liên quan tới chúng tôi…” Lúc này, gia chủ nhà họ Chu run giọng mở miệng.
“Là Lôi Kim Minh ép chúng tôi tới, tôi…Chúng tôi sẽ rời khỏi đây ngay lập tức…”
“Đúng… Đúng vậy, là do Lôi Kim Minh ép chúng tôi tới, ông ta uy hiếp chúng tôi rằng nếu chúng tôi không đến thì ông ta… Ông ta sẽ đối phó với cả hai gia tộc…” Gia chủ nhà họ Vương cũng run rẩy.
Giờ phút này, cả hai người hối hận muốn chết.
Sớm biết cục diện thế này thì đánh chết bọn họ cũng không tới.
Đồng thời nghĩ rằng có lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-de-ngam-cua-tieu-chau/1649965/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.