CHƯƠNG 13.
Huyền Ngôn Nặc nhẹ nhàng nói: “Huyền Nghị là cha ta…”
Lúc này Dật Thanh Thích mới bừng tỉnh đại ngộ (bất chợt hiểu ra): trách không được quen thuộc như vậy! Ai nha, nếu là nhạc phụ tương lai đích thân đến thì nhất định phải đi gặp mặt rồi. Vì vậy hắn phân phó Trịnh công công: “Trẫm lập tức liền đi.” Lại cúi đầu hôn lên cái trán của Huyền Ngôn Nặc, hắn nói: “Tiểu Nặc, trẫm đi gặp phụ thân của ngươi, ngươi ngoan ngoãn ở chỗ này, trẫm lập tức sẽ trở lại.”
Dật Thanh Thích vừa đứng dậy định rời đi, Huyền Ngôn Nặc liền kéo tay hắn, tội nghiệp nói: “Dật… Tiểu Nặc đã thật lâu không có gặp phụ thân rồi… Có thể cho tiểu Nặc đi cùng hay không?”
Dật Thanh Thích tỉ mỉ quan sát Huyền Ngôn Nặc, nói: “Có thể, nhưng mà phải thay quần áo.”
“Được được!” Huyền Ngôn Nặc không hề nghĩ ngợi chạy trở về. Không phải là thay quần áo sao? Có gì nghiêm trọng đâu!
Lúc sau y liền hối hận.
Huyền Ngôn Nặc quyệt miệng đi theo phía sau Dật Thanh Thích, tay cũng bị Dật Thanh Thích nắm chặt trong tay.
Hừ, ta còn tưởng mặc nam trang (trang phục nam),thế nào mà lại cho ta mặc loại y phục này nha.
Bên trong quần áo của Huyền Ngôn Nặc là một cái váy màu lục chỉ vẻn vẹn bọc lưng, ngoại trừ bộ ngực cùng bộ phận dưới ngực toàn bộ đều lộ ra; bên ngoài là chiếc váy xinh đẹp màu lục được chế tạo từ tơ tằm, cứ như thế khoác trên người Huyền Ngôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-de-cua-hoang-de/3203963/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.