Editor: Nguyệt Vi Yên
Beta: Vũ Ngư Nhi
Sau khi xảy ra trò hề này thì chẳng bao lâu hoàng đế sai người đưa Tiết Tĩnh Xu về phủ.
Lúc hồi phủ đã chạng vạng tối, Đại nha hoàn Nghênh Hương đón nàng trở về nói Ngũ cô nương đã chờ nàng cả chiều trong viện.
Tiết Tĩnh Xu đi vào viện thì chỉ thấy Tiết Tĩnh Uyển đang cúi đầu ngồi trên ghế. Ngoài trời rất lạnh mà cũng không biết cầm lò sưởi làm ấm tay, ngạo nghễ hếch chóp mũi bị lạnh mà đỏ lên.
Nàng nhíu mày nói: "Sao không đốt lò sưởi ấm hơn? Mau nhờ nhà bếp nấu một bát trà gừng cho ta."
Nghênh Hương vội vàng đi.
Tiết Tĩnh Uyển nghe thấy tiếng nói liền ngẩng đầu mong ngóng nhìn nàng, bộ dáng muốn chạy tới nhưng lại không dám, "Tam tỷ tỷ... Tỷ có còn tức giận nữa không?"
Tiết Tĩnh Xu bất đắc dĩ nói: "Giận cái gì? Ta không có giận muội, ngược lại không biết ai tức giận giống hệt ấm trà nhỏ."
Tiết Tĩnh Uyển nghe xong liền vui vẻ ra mặt quấn lấy tay nàng, "Thật tốt quá! Muội sợ tỷ giận rồi về sau sẽ không để ý đến muội nữa."
Đôi tay nàng lạnh buốt lại thế nên Tiết Tĩnh Xu lôi nàng vào trong phòng, "Muội ấy, trời lạnh thế này mà cứ ngồi trước cửa, đã thế lại còn không biết mặc thêm y phục, cũng không biết bảo người đốt thêm than cho ấm nữa. Lạnh như vậy đấy, muội thấy mẹ còn dám cho muội ra ngoài nữa không đây."
Tiết Tĩnh Uyển làm nũng nói: "Trong lòng muội nghĩ đến chuyện ấy nên không thấy lạnh xong rồi quên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-de-cang-muon-cung-chieu-nang/60972/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.