Editor: Nguyệt Vi Yên
Beta: Vũ Ngư Nhi
Tiết Tĩnh Xu vội vàng đứng dậy chào.
Hoàng đế vẫy tay cho nàng đứng lên.
Tiết Tĩnh Xu lại hành lễ: "Thần nữ khấu đầu tạ ơn hoàng thượng ban thuốc."
Hoàng đế khẽ vuốt cằm, "Không cần đa lễ. Đi thôi, hoàng tổ mẫu đã chờ đến sốt ruột rồi."
Tiết Tĩnh Xu cúi đầu đi theo sau hắn, các cung nhân hầu hạ liền cách xa hơn một chút.
Dù tuyết rơi nhiều mấy ngày trời nhưng đường đi trong cung vẫn sạch sẽ, không thấy một chỗ tuyết đọng nào. Trên đường đi chóp mũi tràn ngập mùi thơm của hoa mai – loài hoa càng lạnh càng nở rộ ở bên trong vườn.
Đột nhiên hoàng đế hỏi nàng: "Thân thể thế nào rồi?"
"Y thuật của thái y đại nhân cao minh. Thần nữ bội phục đơn thuốc của đại nhân, lại được bệ hạ ban cho thuốc tốt nên hôm nay đã khỏe hơn nhiều rồi ạ." Tiết Tĩnh Xu nói khẽ.
Hoàng đế gật đầu, "Chốc nữa Lý thái y đến xem mạch cho thái hoàng thái hậu thì để ông ta xem bệnh luôn cho ngươi đi."
Tiết Tĩnh Xu nói: "Tạ ơn ân huệ của hoàng thượng."
Hoàng đế thấy tay nàng cầm chiếc hộp từ nãy tới giờ nên hỏi: "Trên tay cầm cái gì thế? Lại là hương à?"
Tiết Tĩnh Xu nhẹ nhàng lắc đầu rồi mở chiếc hộp ra: "Đây là kinh Phật thần nữ chép vì thái hoàng thái hậu ạ."
"Ngươi có tâm." Hoàng đế nói, "Đức Lộc."
"Vâng." Đức công công lập tức bước lên sau đó cung kính nói: "Tiết cô nương, xin cho nô tài cống hiến sức lực vì ngài."
Tiết Tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-de-cang-muon-cung-chieu-nang/60968/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.