Editor: Lạc Lạc
Beta: Nguyệt Vi Yên, Vũ Ngư Nhi
Vừa tỉnh dậy sau một giấc ngủ say nên Tiết Tĩnh Xu không kịp phản ứng xem bản thân đang ở chỗ nào.
Nhưng rất nhanh sau đó, sự đau nhức đã nhắc nàng nhớ lại chuyện tối hôm qua. Không những vậy, sự ấm áp của người bên cạnh liên tục truyền đến bên người nàng.
Nàng cứng người, không biết có nên đứng lên hay không?
Hoàng thượng tỉnh lại sớm hơn nàng, thấy nàng có động tĩnh đã lập tức nói: "Tỉnh rồi sao? Người còn khó chịu hay không?"
Tiết Tĩnh Xu xoay đầu nhìn hắn thấy hoàng thượng đang tựa ở đầu giường, tóc chưa buộc nên rối bung, khuôn mặt lạnh lùng bị màu đỏ của màn trướng hòa tan thành vài phần nhu hòa.
Nàng lắc đầu: "Thần thiếp không sao, bây giờ là giờ gì rồi? Thiếp ngủ quên phải không?"
Ngày thứ hai sau động phòng, nàng và hoàng thượng còn phải tế thần, sau đó đi Tông Miếu cúng tế xin được tổ tiên tiếp nhận.
Hoàng thượng đáp lời: "Chưa tới giờ, bây giờ có thể đứng lên không?"
"Có thể." Tiết Tĩnh Xu nói
Lúc này hoàng thượng mới gọi cung nhân vào hầu hạ.
Các cung nữ đứng chờ ở ngoài từ sớm nối đuôi nhau đi vào, người cầm khay người cầm chậu vàng, mười mấy người đâu vào đấy im lặng đi vào, một chút tiếng động cũng không có.
Có cung nữ tiến tới vén màn giường lên, nắng sớm chiếu vào trong giường.
Đột nhiên xuất hiện trước nhiều người như vậy khiến Tiết Tĩnh Xu không khỏi cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-de-cang-muon-cung-chieu-nang/2032989/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.