Editor: Nguyệt Vi Yên
Beta: Vũ Ngư Nhi
Tiết Tĩnh Xu nôn xong liền cảm thấy dễ chịu hơn chút ít, dường như tất cả mọi thứ trong bụng đều bị nàng nôn hết ra ngoài.
Nàng thấy trong mắt hoàng đế có sự sợ hãi hiếm có, không khỏi xúc động, nói gấp: "Thiếp không sao, bệ hạ không cần lo lắng."
Hoàng đế nhếch môi, không nói chuyện, trên mặt chỉ có sự nghiêm túc.
Tiết Tĩnh Xu còn nói thêm: "Chắc do buổi trưa ăn phải món bị hỏng, bây giờ nôn hết ra đã thoải mái hơn nhiều rồi."
Hoàng đế vẫn không nói lời nào, động tác dưới chân càng nhanh hơn.
Tiết Tĩnh Xu đành nhích gần vào trong ngực hắn, nhỏ giọng nói: "Lần sau thiếp sẽ không ăn linh tinh nữa, Diệu ca ca, đừng giận nữa mà."
Hoàng đế nhìn nàng một cái, nói: "Không liên quan đến hoàng hậu, là do ta sơ sót. Mấy hôm nay tinh thần hoàng hậu rất uể oải, đáng nhẽ phải coi trọng, gọi thái y đến xem."
Tiết Tĩnh Xu gật đầu, nói: "Về sau đều nghe lời bệ hạ, bệ hạ nói mời thái y thì mời thái y. Nhưng mà, bây giờ thiếp đã cảm thấy tốt hơn rất nhiều rồi, bệ hạ đừng lo lắng, cứ thả thiếp xuống đi, ôm cả quãng đường sẽ khiến bệ hạ mệt chết đấy."
"Không cần," Hoàng đế nói, "Sức nặng của hoàng hậu, ta vẫn có thể đối phó được."
Tiết Tĩnh Xu đành tùy hắn.
Hoàng đế ôm nàng về điện Yên Ba Tống Sảng, Tiết Tĩnh Xu vừa nằm xuống thì Trương thái y cũng vội vàng chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-de-cang-muon-cung-chieu-nang/2032922/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.