Đêm đó Từ Canh lập tức viết thư gửi vào kinh xin cha hắn giúp đỡ, đồng thời lại viết một lá thư khác gửi đến Võ Anh Hầu phủ, bày tỏ muốn mời Cố Hưng giúp một tay. Lúc này Cố Hưng ở kinh thành đã ngột ngạt muốn sinh bệnh, Từ Canh đoán rằng hắn ta sẽ không cự tuyệt.
Nhưng mà, cho dù Cố Hưng đồng ý, Hoàng đế Bệ hạ lập tức hạ chỉ điều hắn ta đến, cũng không thể trong hai ba ngày là có thể đến nơi, Tân Nhất Lai tính toán thời gian, nếu lại tiếp tục kéo dài, trong vòng nửa năm muốn xây dựng xong bến tàu thật sự là có chút khó khăn, vì vậy dứt khoát vứt chuyện này qua một bên, ra lệnh cho hạ nhân đưa xi măng từ kinh thành đến xây sân bãi trước.
Vì giữ bí mật, tất cả các công nhân làm trong xưởng xi măng đều đã ký khế ước bán thân với Tân gia và Từ Canh. Đây là thứ quá nhạy cảm, không chỉ liên quan đến toàn bộ việc xây dựng bến tàu, mấy chục năm sau này còn là một trong những điểm mấu chốt để phát triển kinh tế. Tân Nhất Lai cũng không muốn độc chiếm ý tưởng này làm lợi cho bản thân, nếu không, cũng sẽ không chủ động hợp tác với triều đình, còn dễ dàng bị Hộ bộ phân đến giúp sức, nhưng mà, cũng không có nghĩa là ông ta coi tiền như rác, ai cũng có thể chiếm được tiện nghi của ông ta.
Tân Nhất Lai là người thực tế, Từ Canh cũng không nhu nhược, hơn nữa dẫn theo rất nhiều người là tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-de-be-ha-hac-hoa/2628557/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.