Bỗng dưng nghe được tiếng nói lạnh lẽo của nam tử, Phượng Thất Tầm trong lòng kinh ngạc —— tâm tư chính mình ẩn sâu như thế lại vẫn bị hắn nhìn ra sao? Người nam nhân này thật sự không đơn giản!
Mặc dù kinh ngạc nhưng trên mặt Phượng Thất Tầm vẫn lạnh nhạt như cũ. Ngay cả ánh mắt chưa từng có một chút lập loè, ngay cả ngữ khí nói chuyện cũng không bị sự chột dại chọc thủng.
"Thất Tầm đương nhiên muốn biết ân công tên họ là gì, ngày sau cũng tiện báo đáp." Ánh mắt nàng trầm tĩnh, trả lời
"Không cần."
Không biết vì cái gì, càng quan sát, Phượng Thất Tầm càng cảm thấy người nam tử trước mắt rất quen thuộc. Nhưng nàng lại chắc chắn khẳng định, đời trước tuyệt đối không gặp qua người này!
Nam tử lãnh khốc mà ngoại hình lại xuất chúng. Nếu là đã từng gặp qua, đừng nói là nàng cũng không quên được, một người bình thường gặp qua chỉ sợ cũng rất khó quên đi!
"Cô nương, cửa sau Ung Vương phủ tới rồi!" Thanh âm Mẫn Lương vang lên.
Phượng Thất Tầm xốc mành màn lên, trong nháy mắt nhảy xuống xe ngựa. Trong đầu đột nhiên thoáng hiện một người, nàng vẫn luôn rất tò mò cuối cùng là không có cơ hội thấy tên gọi người này.
Nàng vội vàng kéo cương xe, một tay xốc lên màn xe, ánh mắt trầm liễm nhìn về phía nam tử lạnh lùng ngồi ngay ngắn như Phật.
"Các hạ...... Chẳng lẽ là Kỳ Vương Hách Liên Phong?"
Hách Liên Phong bỗng dưng mở to đôi mắt, trong ánh mắt sát ý chợt loé qua lại bị Phượng Thất Tầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-dau-chi-dich-nu-muu-cung/214975/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.