🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Bỗng dưng nghe được tiếng nói lạnh lẽo của nam tử, Phượng Thất Tầm trong lòng kinh ngạc —— tâm tư chính mình ẩn sâu như thế lại vẫn bị hắn nhìn ra sao? Người nam nhân này thật sự không đơn giản!
Mặc dù kinh ngạc nhưng trên mặt Phượng Thất Tầm vẫn lạnh nhạt như cũ. Ngay cả ánh mắt chưa từng có một chút lập loè, ngay cả ngữ khí nói chuyện cũng không bị sự chột dại chọc thủng.
"Thất Tầm đương nhiên muốn biết ân công tên họ là gì, ngày sau cũng tiện báo đáp." Ánh mắt nàng trầm tĩnh, trả lời
"Không cần."
Không biết vì cái gì, càng quan sát, Phượng Thất Tầm càng cảm thấy người nam tử trước mắt rất quen thuộc. Nhưng nàng lại chắc chắn khẳng định, đời trước tuyệt đối không gặp qua người này!
Nam tử lãnh khốc mà ngoại hình lại xuất chúng. Nếu là đã từng gặp qua, đừng nói là nàng cũng không quên được, một người bình thường gặp qua chỉ sợ cũng rất khó quên đi!
"Cô nương, cửa sau Ung Vương phủ tới rồi!" Thanh âm Mẫn Lương vang lên.
Phượng Thất Tầm xốc mành màn lên, trong nháy mắt nhảy xuống xe ngựa. Trong đầu đột nhiên thoáng hiện một người, nàng vẫn luôn rất tò mò cuối cùng là không có cơ hội thấy tên gọi người này.
Nàng vội vàng kéo cương xe, một tay xốc lên màn xe, ánh mắt trầm liễm nhìn về phía nam tử lạnh lùng ngồi ngay ngắn như Phật.
"Các hạ...... Chẳng lẽ là Kỳ Vương Hách Liên Phong?"
Hách Liên Phong bỗng dưng mở to đôi mắt, trong ánh mắt sát ý chợt loé qua lại bị Phượng Thất Tầm nhìn thấy rõ ràng. Nhưng mà không đợi hắn ra tay, Phượng Thất Tầm ánh mắt sáng quắc ngưng liếc hắn.
"Thất Tầm tạ ân cứu mạng hôm nay của vương gia, để báo đáp Thất Tầm có một lời khuyên bảo —— bất luận Vương gia tồn tại suy nghĩ như thế nào hoặc là ở kế hoạch gì, đều không cần đi thực thi —— bởi vì nhất định sẽ không thành công! Thất Tầm ngôn tẫn tại đây, tin hay không tin, đều tùy Vương gia!"
Nàng nói xong, liền buông màn xe, bước nhanh đi đến cửa sau, khẽ đẩy cửa môn. Phượng Thất Tầm nhớ rõ trước kia cùng Thận Nhi ước định, nếu ngày nào đó mình không trở về, nhất định phải để lại cửa sau cho nàng. Vì thế, nàng tích góp đủ lực dùng sức đẩy cửa sau, cửa gỗ đang đóng chặt mở ra một cái khe hở.
Phượng Thất Tầm nhẹ nhõm thở dài một hơi, cuối cùng nhìn thoáng qua xe ngựa Hách Liên Phong, nghiêng người đi vào Ung Vương phủ.
"Gia......" Mẫn Lương khôi phục ánh mắt sắc bén, vẻ mặt cung kính nhìn phía cửa sau vương phủ sau đó nhìn Hách Liên Phong. Chính mình khoa tay múa chân thủ thế ở cổ cắt một cái
Hách Liên Phong giơ tay, môi mỏng nhẹ thở ra hai chữ "Không cần."
"Nhưng mà nghe ý tứ trong lời nói của nàng, hình như biết kế hoạch chúng ta......" Trên khuôn mặt Mẫn Lương hiện ra vẻ khó hiểu.
Trong lòng Hách Liên Phong cũng có nghi hoặc đồng dạng. Nhưng mà kế hoạch của hắn có thể nói là thiên y vô phùng. Hơn nữa người bên cạnh hắn đều là phụ tá đắc lực, đối với hắn trung thành tận tâm, không có khả năng sẽ bán đứng hắn —— điểm này hắn rất tin tưởng!
Nhưng mà Ung Vương phủ Đích tiểu thư sao lại biết được hắn có kế hoạch? Hơn nữa nghe ý tứ trong lời nói của nàng, so với trong tưởng tượng của hắn hiểu biết hơn rất nhiều!
Nghe nói Ung Vương phủ Đích tiểu thư - Phượng Thất Tầm ương ngạnh, từ nhỏ sinh ra tính tình kiêu căng ngang ngược. Hiện giờ nhìn thấy và lời đồn quả thật không giống nhau!
Hách Liên Phong cảm thấy, Phượng Thất Tầm...... Không có nói sai!
"Mẫn Lương."
"Có mạt tướng!"
"Truyền thư Phi Ưng cho Quách - Trần hai vị tướng quân kế hoạch ba ngày sau...... Hủy bỏ."
"Gia......" Trên mặt Mẫn Lương lập tức hiện ra thần sắc khó có thể tin. Vương gia chẳng lẽ bởi vì nữ nhân kia nói một câu, liền hủy bỏ mưu đồ bí mật trăm phương ngàn kế gần 5 năm của hắn sao? Thế này không khỏi cũng quá...... Qua loa!
Thấy Mẫn Lương chậm chạp không có trả lời, Hách Liên Phong lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn, mày nhăn lại "Như thế nào? Nghe không hiểu?"
"Không phải... Mạt tướng tuân mệnh!" Mẫn Lương tay ôm quyền, cung kính trả lời.
Hách Liên Phong ngẩng đầu nhìn không trung tối đen. Mặt trăng đã không thấy, mặt trời rực rỡ chưa ra, sáng sớm trước hắc ám tựa hồ nhất lệnh người tuyệt vọng. Hắn chậm rãi buông mành màn, thanh âm cực đạm phân phó: "Giải quyết những thứ cặn bã đó ra khỏi thành. Hồi Ung Nam."
"Vâng!!!"
#DaoDao
Theo dõi bọn mình để xem những chap mới nhất nhé. ???
Nhớ bình chọn cho bọn mình nhé ?
Luôn tiếp nhận ý kiến đóng góp của bạn❤️
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.