Lọt vào trong tầm mắt là đỉnh màn thêu hoa đầy châu, trong phòng huân hương được châm cực đậm, chiều tà hoàng hôn ấm áp trộm ẩn vào phòng ốc, lưu lại dấu vết loang lổ.
Trăn nhi lúc này đi vào buồng, nhìn thấy một loại quang cảnh: Phượng Thất Tầm ôm đầu gối ngồi ở trên giường, hoàng hôn đỏ thắm mang ánh sáng chiếu thẳng vào nửa người trên của nàng, còn lại dường như đem một nửa kia giấu kín vào bóng tối vô biên.
" Tiểu thư..." Trăn Nhi nhẹ gọi.
Phượng Thất Tầm mí mắt giật giật, hai tròng mắt không có tiêu cự cuối cùng cũng ngừng lại nhìn vẻ mặt đầy lo lắng của Trăn Nhi.
" Tiểu thư ---" Trăn Nhi đề cao âm lượng, bước nhanh đi đến trước giường buông khay trong tay, " Người....không có việc gì đi?"
Phượng Thất Tầm theo bản năng mà lắc lắc đầu, đứng dậy xuống giường, chậm rãi đi dạo đến phía trước cửa sổ, tựa hồ chỉ có thực sự cảm nhận được mọi thứ xung quanh mới có thể làm nàng ý thức sâu sắc được những gì trong mơ hết thẩy đã phảng phất qua một thế hệ mà nàng có thể một lần nữa bắt đầu lại.
Nàng xoay người, đối mặt với hai mắt đầy lo lắng của Trăn Nhi " Ta không có việc gì... Thái tử điện hạ đâu? "
" Điện hạ hồi cung, bất quá hắn trước khi đi còn nói ngày mai sẽ đến phủ thăm ngài ". Trăn Nhi đem chén sứ trên khay đến trước mặt Phượng Thất Tầm,"Là canh bổ, là điện hạ cố ý phân phó "
" Hắn không phải đối với Cửu Dạ để bụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-dau-chi-dich-nu-muu-cung/1173974/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.