28.
Sau bữa tiệc, tôi giúp Kỳ Diên Châu lên taxi.
Anh ấy ăn rất nhiều, đang nhắm mắt nghỉ ngơi.
"Kỳ Diên Châu, điện thoại của em sập rồi, lát nữa em sẽ dùng điện thoại của anh thanh toán."
Kỳ Diên Châu không mở mắt, dường như rất mệt mỏi.
Anh ấy đưa cho tôi điện thoại và cho tôi biết mật khẩu.
Tôi bấm vào WeChat và đang định quét mã để chuẩn bị trước.
Đầu ngón tay đột nhiên dừng lại.
Bức ảnh profile được ghim nhìn quen quá.
Nhưng điều tôi không hiểu là những gì Kỳ Diên Châu nói với tôi.
"Artemis"
"Cô ấy là nữ thần mặt trăng."
Kỳ Diên Châu rũ mí mắt xuống, chán nản cười.
"Em có biết tại sao em không phải là nữ thần sắc đẹp như Venus không?"
Có lẽ là do tôi chưa đẹp lắm.
Cuối cùng anh cũng nhìn tôi, đôi mắt sâu thẳm.
"Bởi vì mặt trăng sẽ không bao giờ đến với tôi."
"Em là sự tồn tại nằm ngoài tầm với của tôi."
Kỳ Diên Châu nói rằng anh ấy biết gu của tôi là như Trần Từ.
Và tính cách của anh ấy thì ngược lại.
Vì thế anh tự đánh dấu mình là "không có cơ hội".
Bóng đèn đường bị các tòa nhà cao tầng cắt vào các góc và chiếu vào lông mày của anh, khiến anh trông có vẻ cô đơn.
Chiếc taxi chạy vào khu dân cư.
Đi ngang qua một chiếc xe cảnh sát và một chiếc xe cứu thương đang bấm còi inh ỏi.
Người lái xe ấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-da/3434586/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.