Quay trở lại với hoàng cung. Lúc này thỏ ngốc đã muốn tỉnh dậy sau vài canh giờ chợp mắt.
– Hoàng thượng….
– Tiểu Ngọc của trẫm tỉnh rồi à?
Hoàng đế buông vội thư đang xem dở xuống mà bước đến ngồi cạnh ái phi của ngài. Quả thật lúc này trong bộ dạng ái phi thật phát ra thứ mê lực đủ khiến người khác điên đảo. Hoàng đế khẽ nuốt nước bọt mà cố kiềm nén dục vọng của bản thân xuống. Ngài nhẹ nhàng vuốt ve thân thể hằng những dấu tích sau trận hoan ái ban nãy.
– Có còn đau như ngày đầu nữa không?
Minh Ngọc cúi mặt không đáp. Hai má cậu cảm giác như bị hỏa thiêu cháy. Nói đến hỏa, bỗng dưng lúc này đây phần cơ thể cậu bỗng dưng như đang bốc hỏa trước ánh nhìn của hoàng thượng. Cậu chưa thể lý giải được nguyên do nhưng dường như cơ thể vô lực đó đang muốn quấn lấy hoàng đế một lần nữa.
Chẳng hiểu là do Minh Ngọc đang để tâm vào một chuyện gì đó, hay là do hoàng thượng quá nhanh tay bế xốc tiểu ngọc thố thẳng tiến đến dục trì.
………………
– Ngọc nhi ngoan, mở chân ra.
– Ngươi………. Sắc lang………… Làm cái gì vậy?
– Ta giúp ngươi thanh tẩy, chẳng phải sao?
Hoàng đế “ngây thơ” hỏi lại.
– Ngươi….. Ngươi…….. Ai cần chứ? Ngươi đi chỗ khác đi. Để ta tự làm.
Tiểu thố mặt đỏ đến mức chẳng thể nào đỏ hơn được nữa. Hẳn nhiên đôi chân vẫn cứ ghì chặt lại không cho ai chạm vào.
– Ai…Ta và ngươi đã nên nghĩa phu thê rồi, phòng cũng đã động xong từ lâu rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-cung/1349133/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.