Lê Ứng Thiên nghe thấy tiếng náo động phía hồ nước liền nhanh như chớp phi thân đến. Yến tần đứng trên cầu, bối rối nhìn hắn, rồi nhìn xuống nước. Gương mặt từ xanh chuyển sang trắng bệch.
Hắn không thèm nhìn lấy nàng ta, mà lao xuống hồ, giữ lấy Hạ Vy đang vùng vẫy dưới chân cầu.
“Thánh thượng, thần thiếp…thần thiếp không làm gì hết…” Yến tần nhìn thấy ánh mắt đằng đằng sát khi của Lê Ứng Thiên, tay chân bủn rủn quỳ sụp xuống đất.
“Yến tần thụ sủng sinh kiêu. Niệm tình có công khai chi tán diệp cho hoàng thất, nay giáng làm mỹ nhân, cấm túc ba tháng.” Lê Ứng Thiên lạnh lùng ra lệnh.
“Thánh thượng, thần thiếp…”
Hắn không đoái hoài đến lời phân trần của nàng ta, đi một mạch về phía cung điện phía nam. Hạ Vy nằm trong vòng tay Lê Ứng Thiên, nhẹ nhàng đưa tay phớt qua vết xước trên trán, mỉm cười.
Muốn dùng chiêu cũ rích ấy để hãm hại nàng sao?
Lúc nàng làm hoàng hậu, cô ta mới chỉ là một cung giai cửu phẩm thôi.
“Thánh thượng, nam nữ hữu biệt.”
“Nàng đang bị thương.” Hắn không buông tay, mà còn ôm chặt nàng hơn nữa.
“Chuyện này nếu đồn ra ngoài…”
“Trẫm tự biết sắp xếp.” Hắn hung hăng cắt lời nàng, sau đó liếc xuống vết thương rướm máu trên trán nàng. “Đừng lo, sẽ không để lại sẹo đâu.”
“Dân nữ tự đi được.” Nàng cố vùng khỏi vòng tay hắn.
“Nàng muốn kháng chỉ?”
Nàng dùng dằng một lúc, cuối cùng cũng không cố vùng ra khỏi tay hắn nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-cung-ky-ngo/2881121/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.