Đến khi nỗi sợ khiến nàng nép sát vào lưng Lê Nguyên Phong, nàng mới nhận ra hắn đang run rẩy.
Hôm nay chỉ mới là ngày mười sáu, chất độc tái phát trong người hắn hẳn là còn chưa dịu xuống, làm sao có thể đánh nhau?
“Không liên quan đến Nguyên Phong!”
Việc nàng bước lên dang hai tay đẩy Lê Nguyên Phong lại phía sau, không chỉ khiến Lê Ứng Thiên có phần sửng sốt, mà ngay Lê Nguyên Phong cũng thấy ngỡ ngàng. Trước giờ nàng cũng không phải dạng anh hùng gì, mỗi lần thấy nguy hiểm thì đều không bỏ chạy cũng tìm chỗ nấp. Thế nhưng, lần này, nàng quyết không thể để Lê Nguyên Phong vì mình mà phải đứng mũi chịu sào.
Mũi kiếm trên tay Lê Ứng Thiên dao động.
“Hoàng huynh, việc gì phải dùng đến đao kiếm.”
Lê Nguyên Phong nắm tay nàng, một lần nữa kéo nàng ra phía sau mình. Trong thoáng chốc, tự dưng nàng thấy ánh nhìn của hắn đối với mình còn lạnh lẽo hơn cả Lê Ứng Thiên, người đang hướng mũi kiếm về nàng.
“Ngươi quyết bao che cho cô ta?” Lê Ứng Thiên đằng đằng sát khí.
Nghe đến đấy, cả Lê Nguyên Phong lẫn nàng đều không khỏi ngạc nhiên.
“Phải.” Lê Nguyên Phong đáp.
“Nếu ngươi trả chiếc cài tóc kia lại cho ta, ta có thể nể tình Nguyên Phong mà tha chết cho ngươi.” Lê Ứng Thiên nghiêm nghị nhìn về phía nàng, kiếm vẫn chưa hạ xuống.
Hạ Vy càng nghe càng thấy rối. Thật ra Lê Ứng Thiên định bày trò gì đây? Chiếc cài tóc hình bằng lăng chẳng phải nàng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-cung-ky-ngo/2881074/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.