Kaka cùng nàng ngồi xây lâu đài trên cát. Hắn có vẻ rất ngạc nhiên vì nàng biết kiến trúc và kết cấu các lâu đài phương Tây trông thế nào. Lát sau, nàng đi lượm mấy thanh gỗ về làm đòn bẩy, phá tan tành đám lâu đài vừa xây cách đó không lâu.
Kaka nhìn nàng có chút ngỡ ngàng, có lẽ bởi nụ cười vô cùng hiếu chiến của nàng, nhưng ngay sau đó, hắn cũng lao vào nhập cuộc. Nàng không biết tiếng Bồ Đào Nha, nên phải dùng vốn tiếng Pháp ít ỏi của mình mà giao tiếp, nhưng đa phần là phải nhờ đến sự trợ giúp của hai búp măng xinh.
“Ivy, người thanh niên đi cùng với cô hôm qua là vị hôn phu của cô sao?” Kaka lên tiếng hỏi nàng.
“Không phải, anh ta là chủ nợ của tôi.” Nàng bình thản đáp.
“Ý cô là ông chủ?” Hắn hỏi lại, nghĩ rằng nàng nhầm lẫn giữ ông chủ và chủ nợ.
“Là ông chủ, và cũng là chủ nợ, tôi thiếu tiền anh ta mà.”
“Thiếu bao nhiêu?”
“Hơn năm nghìn đồng.”
Hắn ngồi chau mày, miệng lẩm nhẩm gì đó, hồn có vẻ đang bay tận ra ngoài biển. Nàng bận vẽ trên nền cát, cũng chẳng buồn hỏi xem hắn đang suy nghĩ điều gì.
“Tôi trả nợ giúp cô.” Hắn bất ngờ lên tiếng.
Nàng quay sang hắn, ngạc nhiên. “Sao tự dưng lại đi trả nợ giúp tôi?”
“Cô cứu tôi mà.” Hắn cười hiền nhìn nàng.
“Số tiền ấy không nhỏ đâu, đủ cho một người ăn bảy tám năm đấy.” Nàng đoán chừng hắn không biết giá trị tiền tại Lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-cung-ky-ngo/2881067/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.