Tin tức lãnh cung bị cháy nhanh chóng lan truyền khắp hậu cung. Thái giám cùng thị vệ hối hả ra sức dập lửa. Cung nữ của cung Trường Lạc cũng lũ lượt chạy đến, đứng bên ngoài khóc vang một góc sân.
“Vinh công công, chuyện gì mà bên ngoài ồn ào vậy?” Lê Ứng Thiên lên tiếng hỏi viên thái giám đứng bên kia cánh cửa.
“Bẩm thánh thượng, hình như…hình như… lãnh cung bị cháy.”
Lê Ứng Thiên xô cửa, lao ra ngoài như một mũi tên.
Phía xa xa, ngọn khói đen bốc lên mỗi lúc một cao.
…
“Nương nương… nương nương…xin người đừng bỏ chúng nô tì…”
Tiếng khóc im bặt khi người ta trông thấy một bóng người ướt sũng xông vào trong nhanh như chớp. Ngay sau đó, một người khác nữa cũng lao vào.
“Ngọc Dao, hoàng hậu ở đây.”
Nghe tiếng Trường Xuân, Ngọc Dao liền vội vàng chạy đến bên giường, dùng chiếc khăn đã tẩm nước chụp lên mặt Hạ Vy. Trường Đông lúc này cũng chạy vào, thấy Trường Xuân và Ngọc Dao đang loay hoay đưa chủ nhân của mình tìm lối thoát, liền không cần suy nghĩ nhiều, nhanh chóng dò đường cho họ giữa căn phòng rực lửa.
Chạy được ra sân, cả ba người đều không còn sức, nằm lăn ra đất. Trường Đông tuy đã mệt lả người, nhưng vẫn cố chạy đi gọi ngự y. Sức khoẻ của hoàng hậu hiện giờ có thể không đáng ngại, nhưng nàng lo việc mang thai giả sẽ bị lộ ra nếu Lê Ứng Thiên truyền đến một ngự y không nằm trong danh sách của nàng.
Sau khi lấy lại một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-cung-ky-ngo/2881051/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.