Editor: Vân Nghiên
“Chính giả, khẩu ngôn chi, thân tất hàng chi. Kim tử khẩu ngôn chi năng thân bất hành, thị tử chi thân loạn dã. Tử bất năng...... Tử bất năng...... Tử......”
“Tử bất năng trì thân, diên năng trì quốc chính?” Hoàng hậu tiếp lời.
Nàng rất hiếm khi tỏ ra bất mãn như thế, cho nên hoàng đế đang ngồi học thi từ vẻ mặt vô cùng khổ sở.
“Hoàng hậu, đừng hỏi nữa mà, trẫm nói rồi, thật sự trẫm đã thuộc từ lâu rồi, chỉ là nàng không nhớ thôi, trẫm thuộc thật rồi mà!”
“Cho dù là như vậy, phải chắc cái cũ mới có thể tiếp thu cái mới, ôn lại một lần cũng tốt. Nhưng người xem đi, hiện tại không phải người cũng không nhớ ra sao?”
Hoàng hậu cảm thấy việc mình không nhớ hoàng đế đã thuộc qua mấy cuốn thư từ này chẳng có vấn đề gì cả, trái lại, việc hoàng đế không nhớ rõ những gì mình đã thuộc qua mới là chuyện lớn.
“Hay là hôm nay đến đây thôi, trẫm mệt rồi, ngày mai còn phải lâm triều đấy!”
“Không được, không thuộc hết chương này thì không được ngủ!”
Hoàng hậu kiên quyết không thỏa hiệp, giống hệt như tính cách mười mấy năm về trước khi nàng mới nhập cung, hoàn toàn không xét chút nào đến ngữ khí thương lượng của hoàng đế, hoàng đế đành phải nhẫn nhịn véo mạnh vào tay mình một cái, tự nhủ bản thân cần phải bình tĩnh, ngàn vạn lần không nên nổi nóng với vị thê tử đã chung sống với mình hơn mười năm này.
Aizz, tất cả chuyện này………. phải kể lại từ đầu……..
Đại khái khoảng hai tuần lễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-cung-gia-duong-su/1214872/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.