Editor: Vân Nghiên  
“Ôi, Thiên Thừa, đây là nữ nhi trong truyền thuyết của con à?”  
“...... Không phải......”  
Dự Lâm vương nói mấy câu thoái thác, nhưng lại như chỉ còn sót lại một hơi.  
“Còn phủ nhận! Nhìn xem, đứa nhỏ này bám con thế cơ mà!”  
Thái hậu nhìn bé con đang vui vẻ khoa tay múa chân chớp chớp mắt to trong lòng Dự Lâm vương trêu ghẹo nói.  
“Đứa nhỏ này với nhi thần một chút quan hệ cũng không có mà!!”  
Dự Lâm vương gần như phát khóc, vẻ mặt như kiểu ngày tận thế đến nơi. Thái hậu biết đứa con này đối với tiêu chuẩn đạo đức yêu cầu cao hơn bình thường, trò đùa này hẳn là không thể tiếp tục nữa rồi, thế nên bà liền thu lại nét cười gian trá, thật sự chăm chú đánh giá bé con trong lòng Dự Lâm vương.  
“Quả là chẳng có chút quan hệ gì với con thật, trông còn xinh đẹp hơn cả con lúc nhỏ kìa!”  
Làn da trắng nõn, đôi mắt to đen láy tròn xoe, một đứa bé khả ái tới mức người gặp người thích, ấy thế mà trong một đêm nguyệt hắc phong cao lại bị vứt bỏ trước cửa lớn Dự Lâm vương phủ. Người bỏ đứa bé hẳn là cũng muốn tìm cho nó một gia đình tốt, nhưng mà không biết vì lý do gì trong ngàn vạn nhà quyền quý ở kinh thành lại cứ chọn Dự Lâm vương phủ, việc này khiến cho vấn đề đạo đức trong xã hội liền bị biến thành tin đồn tình cảm lưu truyền toàn kinh đô……..  
Bởi vì, nhân dân cả nước đều rõ một điều —— Dự Lâm vương là người đàn ông 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-cung-gia-duong-su/1214858/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.