Kể từ lúc Ngọc Dao mang đế duệ, trong hoàng cung bắt đầu xảy ra những chuyện kì lạ. Người ta cứ nghe thấy mùi hương của những loài hoa thanh khiết nhất thoang thoảng suốt cả ngày lẫn đêm. Ở chân trời phía Nam, những ánh sáng vàng rực hiện lên tựa hồ như một con rồng đang uốn lượn. Và ngay cả Ngọc Dao từ lúc mang thai đến nay đều không hề cảm thấy một chút mệt mỏi, mà ngược lại còn thoải mái lạ thương. Có nhiều đêm, nàng còn mơ thấy một con rồng vàng từ trời cao sa xuống và nhập vào thân thể nàng. Người trong cung ai cũng cho đó là điềm lành, hoàng thượng thấy thế nên cũng mời một thầy tướng số tiếng tăm vào để xem thử. Sau một hồi suy ngẫm, ông ta trả lời:
- Thưa hoàng thượng, đứa bé này bổn mạng đích thực là người của thiên đình, được phái xuống trần gian để trấn hưng thời cuộc. Ánh sáng thiên tử đã xuất hiện ở phương Nam, nếu sau này tôn tử không trở thành hoàng đế thì cũng trở thành một bậc vĩ nhân được người đời ngưỡng mộ.
Hoàng thượng mừng rỡ vô cùng, và chính điều đó cũng làm Ngọc Dao cảm thấy tự hào. Chuyện Dương phi bị đày vào lãnh cung tạm thời lắng xuống, song Ngọc Dao vẫn không hề quên đi lời hứa của mình. Hoàng thượng thì dù có hơi lung lay nhưng sỉ diện của một vị vua khiến mọi thứ còn đang dậm chân tại chỗ, nhưng ý định cho Dương phi phục chức thì đã bắt đầu nhen nhóm.
Kể từ lúc biết Ngọc Dao mang long duệ, hoàng thượng nếu không nghỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-cung-day-song/1028500/chuong-20.html