Buổi sáng sớm, Ngọc Dao đã có mặt trước chánh điện để mong được gặp hoàng thượng. Ngài bết lý do chỉ xoay quanh về chuyện của Dương phi, nhưng ngài hiểu rõ cá tính Ngọc Dao thế nào nên cũng miễn cưỡng đến đấy. Thánh giá vừa tới cửa, Ngọc Dao cúi đầu hành lễ, gương mặt chẳng một chút mảy may lo sợ. Hoàng thượng bước đến ngồi vào long ngai rồi cất tiếng hỏi:
- Nàng muốn gặp trẫm có chuyện gì?
- Thật ra... thần thiếp đã tìm ra người có thể chứng minh Dương phi bị oan!
Thần phi đứng bên cạnh hoàng thượng, lúc này hơi tái mặt:
- Cùng là phi tử trong hậu cung, tỉ khuyên muội chớ có ăn nói hàm hồ, kẻo rước họa vào thân đấy!
- Muội ý thức rất rõ những gì mình đang nói. Phải chắc chắn thì muội mới dám đến gặp hoàng thượng chứ!
Hoàng thượng gật gù:
- Thế kẻ đó là ai?
- Dạ bẩm hoàng thượng, đó chính là cung tì vẫn hằng ngày hầu hạ bên cạnh Dương phi!
Thần phi gạt ngang:
- Nếu là người khác thì ta không nói, đằng này lại là cung tì thân cận của Dương phi, làm sao chứng minh được gì!
- Bởi vì ả... cũng tham gia vào việc giăng bẫy để Dương phi gặp nạn.
Hoàng thượng mở tròn mắt ngạc nhiên:
- Nàng nói rõ hơn xem!
- Thật ra có kẻ đã sai khiến ả lừa Dương phi ra khu rừng trúc nơi Thiên Ân tráng sĩ vẫn thường xuyên luyện võ, rồi đánh ngất cả hia người, dàn nên vở kịch như hoàng thượng đã thấy! Ả vì trong lòng hối hận nên đã thú nhận với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-cung-day-song/1028498/chuong-18.html