Tựa như đằng vân giá vũ, không cách nào phân biệt được phương hướng,đợi đến khi thân hình nhẹ nhàng tiếp đất, Phó Cẩm Họa mới phát hiện mình đã ở trong tiểu viện của một ngôi nhà trơ trọi, trong sân có một câyngô đồng, lá rơi đầy mặt đất, lộ rõ vẻ thê lương.
Về đến Họa Trai, Vấn Nhạn quan sát thần sắc của Phó Cẩm Họa một lượtrồi mới cẩn thận cất tiếng: “Tứ tiểu thư, thực ra yến tiệc tuyển chọn mỹ nhân Tuyền Thành cũng chẳng có gì hay ho, nếu tiểu thư thực sự khôngmuốn xen vào, đến khi đó ăn mặc xấu một chút cho qua chuyện là được. Dùsao đã có đại tiểu thư, tam tiểu thư, sau này lão gia biết được cũng sẽkhông trách tội tiểu thư đâu.”
Phó Cẩm Họa khẽ cười, nói: “Vấn Nhạn, ai bảo ta sẽ không tranh giànhngôi vị hoa khôi lần này? Chẳng những ta sẽ tranh, mà còn nhất định phải giành được mới thôi!”
Vấn Nhạn vô cùng kinh ngạc, dù có thế nào cô bé cũng không ngờ PhóCẩm Họa lại nói ra những lời như thế, đợi đến khi tỉnh ra được liền vộivã gật đầu theo, vui vẻ nói: “Hay quá, hay quá, cuối cùng tiểu thư cũngchịu trổ tài rồi. Trên yến tiệc tuyển chọn mĩ nhân toàn là vương hầukhanh tướng, cho dù không được làm hoa khôi nhập cung, bất kì chàng trai nào cũng có thể là chàng rể tốt hiếm có.”
Phó Cẩm Họa cười ngất, không nói gì, thấy Vấn Nhạn càng nói càng chọc cười mình, liền bảo cô bé lui xuống đi nghỉ trước.
Hôm sau, Phó Cẩm Họa dẫn Vấn Nhạn ra khỏi phủ, Vấn Nhạn kinh ngạchỏi: “Tứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-cung-cam-tu/59979/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.