Ta nguyện điên đảo chốn cung đình, góp sức vì ngài ấy. Cho dù hiệngiờ ta đang thất thế, cho dù hiện giờ ta không đắc sủng, nhưng điều đókhông hề làm lay chuyển quyết tâm của ta, đưa ngài ấy một bước lên mây.Nỗi nhục đêm nay, xin đem ra lập lời thề.
Khi những đợt sóng cao trào qua đi, Chung Ngân Hoàng rời khỏi ngườiPhó Cẩm Họa một cách không hề lưu luyến, lạnh lùng nói: “Ở trong cung,nhan sắc của nàng chẳng qua chỉ vào bậc trung, chẳng thể coi là tuyệtsắc, công phu trên giường cũng chỉ có vậy, chẳng biết phối hợp gì cả,sao đáng để lũ đàn ông đó liều mạng vì nàng như vậy? Lại còn dám liênthủ lừa dối trẫm…”
Bỗng nhiên như thể bị dội một gáo nước lạnh, Phó Cẩm Họa kéo chiếcchăn mỏng bên cạnh, đắp lên người, nhìn Chung Ngân Hoàng có phần sữngsờ.
Chỉ thấy Chung Ngân Hoàng lại chế giễu: “Hôm nay Hoa Ly nói với trẫm, hắn phải lòng một nữ nhân trong hậu cung của trẫm, muốn trẫm ban chohắn, hắn nguyện cởi giáp về quê, vĩnh viễn không màng đến thế sự nữa. Nữ nhân đó chính là nàng, phải vậy không? Nhưng hắn không thể ngờ đượcrằng, trẫm lại đi trước một bước, chiếm đoạt thân thể nàng, cho hắnhưởng đồ thừa, ăn thứ mà trẫm đã gặm nát rồi…”
Toàn thân Phó Cẩm Họa run lên bần bật, khóe mắt tuôn rơi dòng lệ tủinhục, mãi cho đến khi Chung Ngân Hoàng phẩy tay áo bỏ đi, nàng vẫn cònchìm trong đau thương không sao kìm nén được.
Phó Cẩm Họa giơ tay trái lên, dấu thủ cung sa đỏ thắm đã biến mấthoàn toàn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-cung-cam-tu/2098869/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.