🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tư Đồ mới vừa kéo Hoàng Bán Tiên về đến cửa sơn trang đã nghe thấy bên trong ầm ĩ những tiếc khóc lóc nức nở, phỏng chừng là thân nhân của Tiền Lão Lục nhận được hung tin. Tư Đồ dừng bước, thấy đầu đau như búa bổ. Đời này hắn sợ nhất là người nào gào khóc.



“Không muốn về lúc này, theo giúp ta một lát đi.” – Tư Đồ nói xong liền nhăn nhó lôi kéo Tiểu Hoàng rời đi, hướng về một con đường tối tăm mà bước tới.



Trời đã vào khuya, khách bộ hành cũng thưa thớt, phố xá thênh thang như vậy mà chỉ có ánh trăng trên đầu phủ xuống một lớp bàng bạc, thảng hoặc, lại có những đốm đèn dầu leo lét qua những chấn song.



Nơi góc tường đột ngột nhảy ra một con mèo hoa. Nó thấy hai người thì kêu meo meo một tiếng rồi lẩn lên mái nhà, chẳng còn thấy bóng dáng đâu nữa.



Tư Đồ ngẩng đầu nhìn con mèo khuất dạng sau mái hiên, cười nhẹ – “Mọt Sách, ngày mai chúng ta đi đâu hử? Trước tiên đi mua đàn cho ngươi, sau đó đi uống trà có được không?”



Hoàng Bán Tiên trừng mắt nhìn – “Huynh không đi tra án sao?”



Tư Đồ nhướn mi đáp – “Vụ án này để đó cho Tương Thanh lo liệu là được rồi, đích thân ta xuất thủ thì bọn họ biết phải làm gì đây?



Hoàng Bán Tiên dẫu còn thắc mắc nhưng cũng không nói thêm gì nữa. Đi thêm chốc lát thì Tư Đồ phát hiện tiểu hài tử bên cạnh mình chẳng nói năng gì. Hắn xoay mặt trông sang, suýt

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-ban-tien/3248583/chuong-18.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Hoàng Bán Tiên
Chương 18: Sầu tịch có ai hay
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.